Ông lão dành nghìn ngày chăm sóc "vườn yêu" tại nghĩa địa để tưởng nhớ vợ đã khuất.
Ông Nguyễn Tài Thiệp, 3 năm nay sống bên mộ vợ tại nghĩa địa Liễu Nội, Thường Tín, Hà Nội, đã tạo dựng một khu vườn với những loại cây trái mà vợ ông yêu thích. Đối với ông, nghĩa địa không phải là nơi đáng sợ mà là một vườn địa đàng ấm áp. Sau khi nghỉ hưu năm 1987, ông nỗ lực bù đắp cho vợ những năm tháng xa cách. Dù có lúc bất đồng, nhưng vợ chồng ông luôn giữ được sự hòa thuận và tình cảm ngọt ngào. Ông vẫn lao động chăm chỉ để cải thiện kinh tế gia đình, hàng ngày chở hàng đi bán khắp nơi bất chấp thời tiết.
Ông Thiệp nhớ lại những ngày xưa bên vợ, sáng đi tối về, luôn thấy bà ra đón. Sau gần hai mươi năm bên nhau, vợ ông mắc bệnh nặng, ông không rời bà nửa bước, chăm sóc từng li từng tí, dù các con muốn thuê người giúp. Ông luôn muốn tự tay chăm sóc vợ. Trước khi bà qua đời năm 2008, bà nói muốn ở bên ông muôn kiếp, khiến ông xúc động hứa sẽ cùng bà sống chết bên nhau. Đêm đó, ông lo sợ chia ly, nhớ lại câu thơ về tình duyên bất diệt.
Ông đọc những lời từ trái tim cho bà nghe, thấy bà cười dù mắt đầy nước. Khi bà mất, ông cảm thấy tim mình héo hắt. Dù trước đây vui tính, từ khi bà ra đi, ông không còn cười hay nói nữa. Bà được an táng ở xa, nhưng ông thường xuyên lên thăm mộ, chăm sóc rất cẩn thận. Đến năm 2013, khi bà được đưa về nơi yên nghỉ vĩnh hằng ở làng, ông mới thực hiện ước mơ của mình: xây dựng một ngôi mộ đá cầu kỳ với hai ngăn, bên trái cho bà, bên phải cho ông. Ông mong rằng cả hai sẽ mãi sống trong "ngôi nhà hạnh phúc" và phía sau mộ là nơi ông sẽ về bên bà khi nhắm mắt. Mộ vừa xây xong thì ông cũng quyết định từ biệt căn phòng trống trải để "di cư".
Sáng sớm, khi dân làng giao hàng qua nghĩa địa, thấy ông Thiệp lom khom ở đó. Tối muộn, khi mọi người đã dùng bữa, ông vẫn loay hoay thổi lửa. Ông chia sẻ về ước mơ của vợ khi còn sống: có một ngôi nhà với vườn cây, hoa cỏ, nhưng do đất chật người đông, ước mơ ấy không thành. Để thực hiện ước mơ của bà, ông nhặt cành cây, que củi, và sắt thép bỏ đi để dựng "khu vườn tình yêu". Ông trồng những loại cây mà bà thích, xin giống và tìm mua cẩn thận. Ông cho rằng cây trồng tặng bà mang hồn cốt, nên cần được chăm sóc đặc biệt. Ông cũng giữ nhiều hộp, thùng chứa nước để tưới cây, đảm bảo nước sạch bằng cách để cặn lắng xuống.
Ông Thiệp cho biết tình yêu dành cho vợ là thuần khiết, vì vậy quà tặng cũng phải vậy. Ông sử dụng vật dụng để tích nước tưới cho "vườn yêu" của vợ, nơi mộ bà luôn xanh tươi. Ông cắm cây vào những chỗ đất trống và mỗi cây gợi nhớ đến kỷ niệm với bà, ông đã trồng hàng trăm loại cây sau ba năm. Mỗi ngày, ông đều ra nghĩa trang thăm bà từ sáng đến tối, thậm chí trưa ông thường nằm nghỉ bên mộ, dưới tán chuối mà ông trồng, với những khóm chuối đặc biệt.
Ông Thiệp ví thân chuối to với vợ ông và 5 cây nhỏ với 5 người con mà bà đã chăm sóc. Ông bày tỏ mong muốn được ở bên vợ suốt đêm và chỉ muốn nhanh chóng được ra thăm bà. Dù biết ông thường xuyên ra nghĩa địa, các con vẫn lo lắng cho sức khỏe của ông và khuyên bảo ông.






Source: https://afamily.vn/ong-lao-ca-nghin-ngay-ra-nghia-dia-lam-vuon-yeu-tang-vo-da-mat-2016040108042060.chn