"Phụ nữ thường cho rằng làm vợ là phải dọn dẹp và nấu ăn ngon, nhưng thực tế, đàn ông chỉ cần một người bạn đời chân thành."
Mẹ tôi là một người phụ nữ tuyệt vời, luôn nỗ lực chăm sóc gia đình. Bà dậy từ 5 giờ sáng nấu cháo cho cha tôi và cơm cho tôi, giúp tôi có sức học. Mỗi tuần, mẹ phơi chăn màn và chiều nào cũng dọn dẹp nhà cửa rất chu đáo. Tuy nhiên, dù bà rất tận tâm, cha tôi lại cảm thấy cô đơn trong cuộc hôn nhân của họ, cho thấy mối quan hệ giữa họ không như lý tưởng.
Ông cảm thấy không được thấu hiểu. Cha tôi là người đàn ông có trách nhiệm, không hút thuốc hay uống rượu, luôn nghiêm túc trong mọi việc. Ông thích chơi cờ, luyện thư pháp và say mê sách cổ. Ông là người hùng và người thầy của tôi, là hình mẫu hoàn hảo trong mắt tôi. Nhưng với mẹ, ông lại không mang lại hạnh phúc, khiến tôi chứng kiến mẹ khóc ở nhiều nơi. Tôi lớn lên bối rối, tự hỏi tại sao một người phụ nữ tuyệt vời và một người đàn ông hoàn hảo lại không có cuộc hôn nhân viên mãn. Câu trả lời đến khi tôi lập gia đình, nỗ lực chăm sóc cho chồng và vun vén cho tổ ấm của mình.
Tôi chăm chỉ cọ rửa nồi niêu, xoong chảo và sàn nhà, mong mọi thứ sạch sẽ hoàn hảo, nhưng lại không cảm thấy vui vẻ. Tôi nhìn chồng, cũng thấy anh không hài lòng. Tôi nghĩ có thể do nhà chưa đủ sạch hay thức ăn chưa ngon, nên cần cố gắng hơn. Tuy nhiên, dù có cải thiện bữa ăn hay lau chùi sàn, giữa chúng tôi vẫn có điều gì đó bất ổn. Một ngày, khi đang lau sàn, chồng tôi gọi: "Vợ ơi, nghe anh nói..." Tôi phản ứng ngay: "Anh không thấy nhà cửa lôi thôi sao?" Câu nói khiến tôi sững sờ, vì nó giống hệt những gì mẹ tôi từng nói với cha. Tôi nhận ra mình đang lặp lại quá khứ và bừng tỉnh, biết mình cần nói gì để cứu vãn hôn nhân. "Em nghe đây."
Tôi dừng lại, hỏi chồng điều anh cần và nhìn anh chăm chú. Đây là lần đầu tôi thật sự quan tâm đến mong muốn của anh kể từ khi kết hôn. Tôi nhớ cha mình và cảm thấy thương ông vì không có sự đồng hành trong hôn nhân với mẹ. Mẹ tôi, giống nhiều phụ nữ khác, cho rằng chăm sóc nhà cửa là cách gìn giữ hôn nhân. Chồng tôi nói: "Anh muốn em cùng đi ăn và nghe nhạc tối nay, nhà cửa luộm thuộm cũng không sao." Anh giải thích rằng điều quan trọng với anh là có một người đồng hành, không phải chỉ là người giúp việc. Câu trả lời của anh khiến tôi bất ngờ, và chúng tôi đã thảo luận sâu hơn về mong muốn của nhau.
Chúng tôi đã lập danh sách những điều mà mỗi người mong muốn trong hôn nhân để cùng nhau thực hiện. Một số điều dễ dàng như nghe nhạc chung hay ôm hôn mỗi sáng, trong khi một số khác khó hơn, như việc tôi cần lắng nghe chồng mà không đưa ra lời khuyên. Chồng tôi cảm thấy khó chịu khi tôi thường xuyên góp ý. Việc tự hỏi "anh em cần gì" đã giúp hôn nhân của chúng tôi tiến triển tích cực. Dù việc lắng nghe và thể hiện mong muốn không dễ dàng, nhưng nó mang lại nhiều lợi ích hơn là chỉ chăm sóc bề ngoài. Chúng tôi ngày càng tích cực bộc lộ cảm xúc và đáp ứng nhu cầu thực sự của nhau.
Mọi người đều xứng đáng có một cuộc hôn nhân hạnh phúc, nhưng hạnh phúc ấy cần sự chia sẻ, thấu hiểu và hy sinh. Một cặp đôi hoàn hảo vẫn có thể không hạnh phúc nếu không hòa hợp. Hôn nhân bền lâu khi hai người trở thành bạn đồng hành thực sự.



Source: https://afamily.vn/khi-ban-nghi-lam-vo-la-phai-lau-san-that-sach-com-nau-that-ngon-nhung-thuc-chat-dan-ong-lai-chi-can-1-nguoi-dong-hanh-dung-nghia-20190722232656719.chn