Sống hòa hợp với "nỗi lo"
Hiếu là người trầm tính, nhưng không thể chịu đựng tính vô tâm của vợ. Anh không hối hận vì đã tát cô, mà chỉ lo lắng về việc đã chịu đựng cô ấy suốt bao năm. Khánh, vợ anh, là người phụ nữ xinh đẹp, ăn mặc chỉn chu và luôn thơm tho. Tuy nhiên, Hiếu biết rõ những điều không hoàn hảo. Khi yêu nhau, lần đầu đến nhà Khánh, anh thấy mẹ cô nấu nướng trong khi Khánh chơi game. Khi anh thắc mắc, Khánh nói vô tư rằng mẹ không muốn cô giúp. Hiếu đùa rằng mình không biết nấu ăn và đề nghị hai người học nấu. Khánh cười và bảo rằng chỉ cần có tiền, mọi thứ sẽ được giải quyết, không cần lo về việc nấu nướng.
Hiếu không hiểu sao lúc đó lại quyết định thuê ô sin với 2 triệu đồng, vì cả hai vợ chồng đều có thu nhập khá. Nhưng thực tế không hề đơn giản. Ô sin đầu tiên là người trong làng, khiến Hiếu gặp khó khăn vì thói đưa chuyện của chị, dẫn đến việc bị chê trách mỗi khi về quê. Ô sin thứ hai thuê ở trung tâm lại gian tham và lười biếng, nấu ăn không hợp khẩu vị. Khánh vụng về cũng không biết dạy ô sin, nên hai vợ chồng thường ăn ngoài. Nhà lúc nào cũng bừa bộn, Hiếu đã nhắc nhiều lần nhưng Khánh vẫn không cải thiện. Dù vậy, Khánh là người tốt, không ghen tuông, không phá hoại và rất thảo với gia đình.
Hiếu cảm thấy bất lực khi vợ, Khánh, không đảm đang và vụng về trong việc chăm sóc con. Anh hy vọng bản năng làm mẹ sẽ giúp cô thay đổi khi có con, nhưng thực tế lại tệ hơn. Khánh thường bới tung đồ của con, dùng tã để lau miệng và không cẩn thận khi thay bỉm. Khi con sốt, cô không đưa đi khám mà tự ý cho thuốc quá hạn, khiến Hiếu không kiềm chế được cơn giận và đã tát vợ.
Source: https://afamily.vn/tinh-yeu-hon-nhan/song-chung-voi-lu-20120406011644373.chn