Tâm thư gửi mẹ chồng "hai mặt" trước thềm ly hôn chồng
Khi viết những dòng này, nước mắt tôi tuôn rơi vì uất ức và tủi nhục sau những ngày làm dâu mẹ chồng hai mặt. Trước khi rời bỏ căn nhà này, tôi muốn viết một tâm thư gửi mẹ chồng để bày tỏ lòng mình, mong nhẹ nhõm hơn khi bắt đầu cuộc sống mới. Tôi mong mọi người công tâm đánh giá liệu tôi có quá đáng khi làm như vậy không.
Mẹ à! Khi vợ chồng con sắp ly hôn, không biết mẹ có hối hận không? Có bao giờ mẹ suy nghĩ lại và cảm nhận tấm chân tình của con? Con đã từng coi mẹ như mẹ ruột, chăm sóc mẹ hơn cả mẹ đẻ, nhưng con cảm thấy như mình là ô sin. Con chưa bao giờ tắm hay cắt móng tay cho mẹ, nhưng đã làm điều đó với mẹ chồng bằng tấm lòng chân thành.
Mẹ đang đứng chống nạnh chửi rủa, nhưng khi chồng con về, mẹ lập tức chạy vào nhà lấy 3 cái bánh và đưa cho con 2 cái. Mẹ khẳng định chưa bao giờ làm gì quá đáng với con. Trước đó, con đã yêu cầu mẹ nói thẳng những điều không hài lòng về con khi con làm dâu. Con muốn bày tỏ những ấm ức trong lòng, nhưng mẹ không cho con nói, khiến con cảm thấy ngại ngùng. Trước khi ly hôn, con muốn nói hết những điều chưa được nói. Mẹ trách con không dạy dỗ cháu, nhưng con không hiểu tại sao mẹ không trực tiếp nói với cháu. Mẹ cũng bảo con không nói gì mỗi khi giận dỗi, nhưng khi mẹ chửi, con không thể cãi lại, nên chỉ biết im lặng.
Im lặng là cách con chọn để tránh cãi lại mẹ, vì con biết cãi nhau sẽ không tốt cho cuộc sống trong nhà. Con xin lỗi mẹ về 2 lần con đã hỗn. Lần đầu là khi mẹ nói con bảo Hoa chửi bà Sinh, và lần thứ hai là khi mẹ không cho con nói hết suy nghĩ của mình. Bây giờ, con muốn chia sẻ nỗi buồn của mình với mẹ. Con vẫn nhớ ngày đầu về làm dâu, khi làm vỡ chén mẹ đã mắng con rất nặng. Lúc con thông báo có em bé, mẹ nói vui rằng "Cá nào vào nhà thì là cá nhà mình", làm con cảm thấy tủi thân. Con biết giữ gìn trong hôn nhân, và sau 1 tháng cưới thì con có bầu. May mắn là bé Bẹp giống hệt bố nó.
Con mua áo cho mẹ nhưng mẹ không thích, dù con hy vọng mẹ sẽ hài lòng. Mẹ thường nhắc con lấy áo ra mặc, nhưng con cất vào tủ vì không muốn mẹ buồn. Mẹ đi một tháng vẫn nhớ áo và hỏi tại sao chưa mặc. Con giải thích rằng mình không thể mặc áo nhung, làm mẹ cười. Con cũng cố gắng mua hến cho mẹ nhưng không biết loại nào mẹ thích, nên mẹ chê. Khi con mua tủ lạnh, mẹ chửi vì tủ to, nhưng sau lại tỏ ý hài lòng khi chồng con về. Con biết mẹ đã lớn tuổi và thường ốm yếu, nên con rất thương mẹ.
Mẹ luôn không hài lòng, thường xuyên chửi mắng và gắt gỏng. Khi mẹ từ viện về, con nấu cháo cho mẹ nhưng mẹ không ăn mà đổ đi. Chồng con vừa đi công tác, mẹ vào phòng chửi con vì không đuổi cháu Thanh. Con giải thích cháu đang bầu, có bệnh, không thể đuổi đi. Mẹ không thương cháu thì sao bắt con đối xử tệ với nó? Mẹ biết con vừa sinh, nhưng không cần phải gay gắt như vậy. Khi con can ngăn, mẹ xin lỗi nhưng lại chửi cháu Tình, nói mẹ nó không biết dạy dỗ. Ngày hôm sau, cứ mỗi lần con đi chợ, mẹ lại vào phòng chửi bới con và các chị em khác.
Con cảm thấy như mẹ đang chửi con, thậm chí khi con đang ăn. Suốt tháng con khóc hết nước mắt, con lo mẹ buồn. Mẹ ở lại được hơn một tháng, nhưng bé bị bệnh nên phải có người bế bé đi lấy thuốc, chưa về được. Mẹ kể chuyện vui rằng hồi trước...


Source: https://afamily.vn/tam-thu-gui-me-chong-hai-mat-truoc-khi-ly-hon-chong-20140430101315816.chn