“Tập 1” trở thành hàng cổ điển, “tập 2” giảm giá trị.
Khi mang thai lần đầu, chồng luôn tận tình đón đưa vợ từ lúc bắt đầu nghén, vì không yên tâm cho vợ chạy xe một mình giữa phố đông đúc. Vợ thì càng ra vẻ yếu ớt, luôn gọi chồng nếu dậy muộn. Chồng sẵn sàng quay về đón vợ dù đã gần tới cơ quan. Nhưng đến lần mang thai thứ hai, vợ đã 8 tháng, vẫn tự lái xe chở con đi học và làm việc, chồng không còn vai trò “hiệp sĩ” như trước. Trước đây, mỗi tối chồng luôn ôm vợ trên giường, cùng trò chuyện về gia đình và ước mơ tương lai.
Mới tháng thứ 4 mang thai, chồng đã phấn khởi kêu lên “Ơ em ơi, hình như nó đạp!”. Có lẽ do chồng thường xuyên đặt tay lên bụng vợ trò chuyện với con. Khi vợ bảo chồng thử đặt tay xem con đạp, chồng chỉ “chiếu lệ” trong vài giây rồi lại mải mê với máy tính. Vợ trách chồng không trò chuyện với con như trước, chồng biện minh rằng giờ con không nghe ai nữa, nên không nói nữa. Lần đầu mang thai, chồng luôn về đúng giờ, giúp vợ làm việc nhà và thường dắt tay vợ đi tản bộ. Giờ chờ đón đứa thứ hai, vợ thường phải đợi chồng đến tận 7 giờ tối, có hôm chồng còn tụ tập bạn bè, khiến thời gian vợ chờ đợi càng kéo dài.
Chồng về nhà, cơm vợ đã nấu, chỉ còn việc tắm cho con nhưng thường xuyên quên. Xe máy vợ bẩn, chồng phàn nàn thì vợ đáp rằng không phải việc của mình, còn nhắc lại ngày xưa chồng hay rửa xe cho vợ. Chồng thì lại bảo vợ không còn như trước. Ngày xưa, vợ thích đánh thức chồng đi ăn khuya, còn giờ đây chỉ mới 9 giờ tối, vợ rủ đi ăn thì chồng ngại, chỉ nằm xem TV và khuyên vợ uống sữa.
Đám bà tám khuyên rằng nếu muốn hành chồng, hãy bắt đầu từ tập 1, kẻo chờ đến tập 2 sẽ mất giá!
Source: https://afamily.vn/tap-1-lam-gia-tap-2-rot-gia-20120423120745888.chn