Thông báo tin nhắn mới
Cô 23 tuổi, xinh đẹp và tràn đầy sức sống, gặp anh 27 tuổi, điển trai và ga-lăng. Họ nhanh chóng kết hôn, nghĩ rằng không thể sống thiếu nhau. Sau đó, họ sinh một cậu con trai kháu khỉnh, được đặt tên là Bảo, báu vật của dòng họ. Tuy nhiên, khi ông bà nội ngoại phấn khởi, cô nhận ra những rạn nứt trong hôn nhân. Anh vẫn sống vui vẻ với bạn bè và thể hiện sự ga-lăng với các cô gái khác, không nhận ra cần thay đổi vì gia đình và bé Bảo. Họ cãi nhau nhiều lần vì những chuyện nhỏ nhặt, khiến cô cảm thấy cô đơn và đau khổ. Dù đã nhiều lần tha thứ và nhận được động viên từ bố mẹ chồng, cô cảm thấy không có sự thay đổi. Cuối cùng, cô quyết định rằng đã đến lúc ra đi.
Cô ra đi để tìm lại bản thân và hạnh phúc, xin chuyển công tác vào TPHCM khiến đồng nghiệp ngỡ ngàng. Cô muốn đưa cu Bảo theo nhưng ông bà hai bên không đồng ý. Ở sân bay, cô mong anh đến giữ lại nhưng anh không đến, khiến cô tổn thương. Sài Gòn đông đúc, cuộc sống mệt mỏi nhưng nỗi nhớ vẫn thường trực. Cô nhớ cu Bảo và anh trong những khoảnh khắc hàng ngày. Cô đăng ký học ngoại ngữ buổi tối, nơi cô gặp Tiến, một luật sư trẻ, đã lập gia đình với cô gái gốc Sài Gòn.
Thỉnh thoảng, Tiến khoe ảnh hai con gái xinh xắn của mình và ngày càng quan tâm đến cô. Sự quan tâm này đôi khi khiến cô ấm lòng, nhưng cũng có lúc khiến cô khó chịu. Cô biết Tiến đang ngột ngạt trong cuộc sống gia đình vì phải ở rể và lấy vợ giàu. Cô cảm thông với hoàn cảnh của anh, nhận ra những vết rạn nứt trong gia đình mình. Khi Tiến nắm tay cô và nói “Thương, em có hiểu anh không”, cô đáp “Không, nhưng em hiểu vợ anh sẽ buồn nếu biết anh có tình cảm với người khác”. Đột nhiên, cô nhận được tin nhắn từ anh sau thời gian im lặng: “Anh nhớ em”. Cô đọc đi đọc lại dòng tin như thể đó là một thông điệp phức tạp cần phân tích.
Cô không trả lời, cầm chắc điện thoại rồi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Sáng dậy, cô đi làm như thường lệ. Khi mở khóa xe, cô thấy một người đứng trước, ngỡ ngàng nhận ra đó là anh, tay cầm bó hồng và nụ cười rạng rỡ. Tất cả sự giận hờn bỗng tan biến, cô ôm chầm lấy anh, hạnh phúc trào dâng. Anh lùi một bước, nói: "Tặng vợ yêu. Cô bán hoa ấy dễ thương lắm." Khi cô định nhéo tai anh, anh nhanh nhảu: "Nhưng vẫn thua vợ anh." Hoa hồng đỏ trong tay cô bỗng đẹp hơn bao giờ hết!


Source: https://afamily.vn/tin-nhan-moi-20110911105210964.chn