Tiêu đề mới: "Cuộc sống tĩnh lặng và những giả dối để đền đáp chồng"
Mình đang gặp nhiều vấn đề trong cuộc sống hôn nhân sau 8 tháng cưới, không hạnh phúc như nhiều cặp đôi khác, dù chồng rất vui vẻ. Trước khi kết hôn, mình có một mối tình 7 năm với người bạn học, nhưng phát hiện ra anh ta là kẻ sở khanh sau 6,5 năm yêu. Những tổn thương từ mối tình này vẫn ám ảnh mình, bao gồm việc phải phá thai và những kỷ niệm đau đớn khác. Sau chia tay, mình đã chìm đắm trong rượu, tiệc tùng và các mối tình ngắn hạn để quên đi nỗi đau và tìm lại bản thân. Mình mong nhận được lời khuyên từ mọi người.
Mình đã trải qua hai năm chìm đắm trong bóng tối, không thể xóa đi ký ức tồi tệ. Dù đã tự tử không thành, hình ảnh bố mẹ - những người làm lụng vất vả nuôi mình lớn - luôn ám ảnh mình. Mình giấu kín nỗi đau, biết rằng nếu xảy ra chuyện gì, bố mẹ sẽ không chịu nổi. Nhận ra điều đó, mình muốn làm lại từ đầu, nhưng vẫn không thể thoát khỏi rượu và những cảm xúc trống rỗng. Một năm sau, bạn học cũ giới thiệu cho mình một người đàn ông hoàn hảo, và mình đã đồng ý hẹn hò. Cuối cùng, người ấy trở thành chồng mình.
Anh sinh ra trong gia đình trí thức và tốt nghiệp trường danh tiếng ở Hà Nội. Mọi người đều khen ngợi anh, nhưng mình không thấy điều đó. Sau một tuần hẹn hò, mình rủ anh đi nhậu và chúng mình đã vào nhà nghỉ. Sáng hôm sau, mình tiết lộ một phần quá khứ, anh nói vẫn yêu mình. Một tháng sau, anh nhận quyết định chuyển công tác vào Nam. Anh ra mắt gia đình, ban đầu bố mẹ không đồng ý vì sợ anh thay đổi, nhưng anh kiên quyết thuyết phục họ. Ngày anh đi, mình tiễn ở sân bay mà không khóc, nói dối là không muốn làm anh yếu lòng. Anh đi rồi, mình trở về cuộc sống bình thường, vẫn đóng vai cô gái yêu anh nhưng thực sự không phải như vậy.
Mình không cảm nhận được sự đồng cảm từ anh. Dù chúng mình thường trò chuyện qua điện thoại, nhưng anh chỉ nói nhiều còn mình chỉ lắng nghe. Sau một năm, anh vẫn yêu mình và về cưới, được gia đình hai bên chúc phúc vì mình đã sống tốt trong mắt họ. Cuối cùng, mình cũng trở thành cô dâu, nhưng khi chuyển vào Nam sống với anh, mình cảm thấy cuộc sống giả tạo. Mình đóng vai vợ hiền, nhưng trong lòng luôn trống rỗng. Mỗi sáng tiễn anh đi làm, mình lại khóc vì cuộc sống không thật ấy. Anh là chồng tốt nhưng còn trẻ con và vô tâm, suy nghĩ của chúng mình hoàn toàn trái ngược, và mình luôn im lặng chấp nhận mọi điều anh nói.
Anh không nhận ra rằng bên trong mình là một cơn sóng ngầm. Mình rất chiều chuộng chồng, không để anh phải động tay vào việc gì và cũng không để anh thua kém bạn bè đồng nghiệp. Khi họ hàng và bạn bè khen ngợi mình là vợ đảm, mình chỉ cười méo xệch và thấy thương anh. Mình đã lừa dối anh, cuộc sống mà anh có chỉ là sự giả tạo của mình để trả ơn. Tình yêu không thể dựa trên sự trả ơn và gắng gượng. Những việc anh làm mình không thích, nhưng không thể nói ra. Mình phải cố gắng chịu đựng cách sống đơn giản của anh, nhưng mỗi bữa nhìn anh ăn, mình không thể chịu nổi. Anh chỉ cần cơm no và quần áo mặc, điều đó làm mình cảm thấy chán nản. Mình đã khóc nhiều, cuộc sống trở nên bế tắc và cô đơn hơn khi xa gia đình.
Mình có ít bạn bè và cảm thấy như mình đã trở thành người khác ở đây. Sống lặng lẽ, chịu đựng để trả giá cho quá khứ. Năm nay mình 27 tuổi, biết rằng nhờ anh dễ tính mà anh chấp nhận làm chồng, mình cần phải là một người vợ tốt. Mình phải làm gì bây giờ?




Source: https://afamily.vn/tam-su/song-lang-le-va-gia-tao-de-tra-on-chong-2011101715415759.chn