Tổ ấm không còn chỗ cho tôi: Nỗi buồn của kẻ thừa thãi
Năm năm không gặp, cô con gái gọi điện cho ba nhờ khâu lại bảng tên trên áo. Chị Hà Anh ngạc nhiên và muốn làm cho con, nhưng cô bé lại nghi ngờ khả năng của mẹ. Khi con mới năm tuổi, Hà Anh đã đi du học, để lại chồng là anh Minh chăm sóc con. Trong thời gian đó, anh lo mọi việc từ nấu ăn đến khâu vá quần áo. Khi Hà Anh trở về, chị muốn bù đắp cho chồng và con, nhưng giữa họ xuất hiện khoảng cách do sự gắn bó của hai cha con trong những năm qua.
Anh Minh từng tự chăm sóc bản thân khi bị cảm, quên mất sự quan tâm của vợ. Chị Hà Anh khóc vì cảm thấy thừa thãi trong gia đình. Anh Minh hứa sẽ cải thiện tình hình. Về phần Khang, trước khi sang Nhật, anh đã đính hôn với Nguyên Xuân. Ba năm sau, họ cưới nhau hạnh phúc nhưng chỉ ba tháng sau, Khang lại được cấp học bổng đi Mỹ. Anh muốn đưa vợ theo nhưng Xuân từ chối vì công việc ổn định. Họ lại xa nhau, chỉ còn một tiếng đồng hồ mỗi ngày để chat online.
Người thân hai bên thúc giục Khang và Xuân có con, nhưng họ quyết định chờ đợi. Xuân từng chia sẻ với bạn rằng cô thích cuộc sống tự do, không gò bó. Khi Khang trở về nước, họ quyết định cùng sang Mỹ, nhưng sau nửa năm sống chung, Xuân trở về Việt Nam vì cảm thấy lạ lẫm khi sống cùng nhau. Chuyên viên tâm lý Hồ Thị Tuyết Mai khuyến cáo rằng để tránh tan vỡ, vợ chồng cần xây dựng niềm tin lẫn nhau.
Tin tưởng là cần thiết, nhưng cần có sự thăm viếng định kỳ, gọi điện và trò chuyện hàng ngày. Chia sẻ mọi điều nhỏ nhặt giúp nhận ra sự cần thiết của nhau. Tình yêu giữa hai đầu nỗi nhớ có thể xác định tình cảm chân thật, nhưng chỉ nên trong hoàn cảnh bất đắc dĩ, không nên là thước đo chính.


Source: https://afamily.vn/bat-khoc-vi-la-nguoi-thua-trong-to-am-20120328035129819.chn