Tôi hạnh phúc khi có vợ thích ăn uống!
Trước đây, tôi gầy gò, cao 1m75 mà chỉ nặng hơn 50 kg. Mẹ tôi từng nói tôi khó nuôi, nhưng từ khi quen nàng, mọi thứ đã thay đổi. Nàng ăn rất nhiều, đến mức mẹ tôi gọi khả năng “vỗ béo” của nàng là “sư phụ”. Chúng tôi thường đi ăn uống, và mỗi lần đi cạnh nhau, mọi người chọc chúng tôi là đôi “10 điểm hoàn hảo”. Lần đầu thấy nàng ăn, tôi không khỏi ngạc nhiên khi nàng ăn cả chục cái bánh tráng và uống hai ly trà sữa. Nàng còn bắt tôi phải ăn nhiều để nhanh mập, và tuyên bố nếu sau 6 tháng yêu mà tôi không tăng 5 kg thì chia tay. Một lần, tôi mua vé xem phim lúc 7 giờ và đến đón nàng lúc 5 giờ để dẫn nàng đi ăn trước.
Nàng háu ăn của tôi không ngần ngại gọi 5 đĩa thức ăn ngay khi ngồi xuống. Sau bữa ăn, tôi đề nghị đi bộ để tiêu hóa, nhưng nàng lại kéo tôi vào một nhà hàng mới khai trương với chương trình giảm giá. Kết quả là chúng tôi đã trễ giờ xem phim và phải hủy vé. Tôi thường đùa rằng nàng "bụng không đáy" và nếu không kiếm đủ tiền, tôi không thể nuôi nổi nàng. Nàng cười bảo ăn như vậy để tôi cũng mập lên. Yêu nhau hơn một năm, tôi đã béo lên, bụng có mỡ, và nàng đã đổi tên tôi trong danh bạ thành "heo chồng", trong khi tôi vẫn gọi nàng là "heo vợ". Sau khi cưới, nàng ăn ít hơn nhưng vẫn nhiều hơn các cô gái khác, còn tôi thì vẫn ăn uống nhiệt tình.
Nàng nói rằng vợ cần giữ dáng để giữ chồng, còn chồng thì nên có bụng mỡ để không lăng nhăng. Nhưng khi có thai, nàng quên mất lời hứa đó và trở lại thói quen ăn uống, thường xuyên nhắn tôi mua đồ ăn. Nàng cũng tích cực tìm quán ngon cho hai vợ chồng. Ba mẹ tôi rất quý nàng vì nàng đã giúp tôi tăng cân và luôn đem món ngon biếu họ. Vào tháng lương, nàng thường tổ chức nấu ăn cho gia đình. Các em tôi gọi nàng là "chị Hai heo" một cách hài hước và tình cảm. Khi sống với nàng hơn hai năm, tôi nhận ra rằng người béo cũng không phải là xấu, và từ khi nàng về làm dâu, nhà tôi vui hơn hẳn. Bạn bè tôi thắc mắc vì sao tôi lại cưới một cô béo như nàng.
Bây giờ, mọi người đã hiểu. Một số người còn ghen tị với vợ tôi vì cô ấy sống tình cảm, nhiệt tình và chu toàn. Sau khi sinh con, cô ấy gọi bé là “heo con” và đùa rằng gia đình giờ toàn heo, nhưng không được béo như ba mẹ. Con trai tôi gần 2 tuổi, trắng trẻo như mẹ và mũm mĩm như ba. Sau khi sinh, vợ tôi đã giảm ăn và tập thể dục để lấy lại vóc dáng, nhưng vẫn còn xa “dáng đẹp”. Hơn 2 năm sống với vợ, tôi nhận ra người mập cũng không xấu. Nhìn các cô gầy như que củi, tôi thấy họ không khỏe mạnh, phải nhịn ăn để giữ dáng. Thật ra, sống thoải mái như vợ tôi thì tốt hơn! Các chị em có đồng ý với tôi không, hay vẫn thích nhịn ăn để thành “dây leo”?



Source: https://afamily.vn/toi-mung-vi-lay-duoc-vo-hau-an-6938.chn