Tôi không thể ngờ rằng một lần bỏ nhà ra đi lại mang lại hậu quả nghiêm trọng đến vậy!
Khi 25 tuổi, tôi kết hôn với chồng hơn 10 tuổi, làm việc trong ngành cầu đường. Dù không phải vì tình yêu, tôi vẫn hy vọng vào một cuộc sống hôn nhân hạnh phúc. Tôi chăm sóc gia đình chu đáo, được bố mẹ chồng quý mến, nhưng chồng tôi ngày càng khó tính. Anh thường xuyên quát mắng và đánh tôi vì những việc nhỏ nhặt như không kịp nấu ăn. Tôi cảm thấy mệt mỏi và chán nản với cuộc sống này, đặc biệt là sau 3 năm cưới mà vẫn chưa có con. Mỗi khi gia đình hỏi thăm, anh lại chửi mắng tôi là "con gà mái không biết đẻ".
Tôi đã nhiều lần đi khám và bác sĩ luôn kết luận tôi bình thường, trong khi chồng tôi thì không bao giờ đến bệnh viện vì sĩ diện. Một ngày nọ, sau khi tan ca muộn và xe hỏng, tôi phải bắt taxi về nhà. Khi vừa xuống xe, chồng tôi đã kéo tôi vào nhà và tát tôi ba cái vì nghĩ tôi đi hẹn hò. Anh còn lên án tôi bỏ bê việc nhà. Sau đó, anh đưa tôi đi khám và bác sĩ thông báo tôi có thai 8 tuần. Tôi hoảng loạn trước cơn giận của chồng và đã chạy ra đường phố, mặc cho anh đuổi theo.
Tôi chạy xa, rồi bắt taxi yêu cầu đi càng xa càng tốt. Sau khoảng một tiếng, tôi bình tĩnh lại và nhận ra mình đã đi khá xa. Tôi dừng lại ở một quán nhậu ven đường, uống rượu để quên đi nỗi chán nản. Trong cơn say, tôi gặp một thanh niên, kể lể về uất ức của mình. Sau đó, anh ta trả tiền rượu và đưa tôi đi. Khi tỉnh dậy, tôi thấy mình không mặc gì, đau ê ẩm khắp người, nhận ra mình đã làm điều không hay. Tôi tắm rửa, mặc lại quần áo và vội về nhà, nhưng chồng không có ở nhà, nên tôi quyết định về nhà mẹ đẻ.
Sau vài ngày ở nhà mẹ đẻ, chồng tôi gọi điện hỏi tôi có muốn về không. Tôi nói không và yêu cầu anh viết đơn ly hôn, nhưng anh từ chối, cho biết cần tôi phục vụ đến khi chán. Trong thời gian ở quê, tôi rất stress vì cảm giác tội lỗi và tuyệt vọng về hôn nhân. Sau nửa tháng, tôi trở lại thành phố làm việc, chồng không hỏi thăm mà chỉ gọi giục tôi về nhà. Tôi thuê nhà riêng và sống xa chồng. Một tháng sau, tôi phát hiện mình mang thai, nhưng đứa bé không phải của chồng. Điều này khiến tôi càng quyết tâm ly hôn và không để anh biết chuyện. Tôi chủ động gọi điện hẹn gặp để viết đơn ly hôn.
Chồng tôi đến chỗ hẹn và ngay lập tức chửi mắng tôi, khiến nhân viên quán cà phê phải can ngăn. Anh đã đẩy tôi ngã, khiến tôi động thai. Sau đó, chồng đưa tôi vào bệnh viện và bác sĩ thông báo tôi mang bầu 8 tuần. Chồng tôi vui mừng, xin lỗi vì đã làm đau tôi và hứa sẽ chăm sóc tôi tốt hơn. Tôi lại không thể nói với anh rằng đứa trẻ không phải là con của anh, và tôi cảm thấy lo lắng, bất an. Tôi đã muốn ly hôn, nhưng chồng không đồng ý, nhấn mạnh rằng tôi nên tập trung vào việc dưỡng thai. Dù chồng hiện tại rất vui vẻ và giúp đỡ tôi, tôi vẫn cảm thấy hoang mang không biết phải làm gì trong tình huống này.
Tôi nên im lặng và sinh con trong yên bình hay thú nhận sự thật và chịu hậu quả?


Source: https://afamily.vn/toi-dau-ngo-mot-lan-vung-chay-khoi-nha-lai-gay-ra-hau-qua-nhu-the-20160223010042339.chn