Tôi lén nhìn qua khe cửa phòng tắm và chết lặng khi thấy vợ mình với biểu cảm đầy đau đớn sau một tiếng lúi húi.
Trước đây, tôi luôn cho rằng việc nhà và chăm sóc con là trách nhiệm của phụ nữ. Vợ tôi nghỉ làm, ở nhà chỉ chăm con và làm việc lặt vặt, nên tôi không hỗ trợ cô ấy. Mẹ tôi từng quát tôi khi thấy vợ vừa bế con vừa ăn cơm, nhưng tôi vẫn nghĩ mình không sai; mỗi người có vai trò riêng. Vợ tôi hiền lành, thường dỗ con để tôi không mất ngủ và lo cơm nước cho tôi. Tôi rất thương vợ, nên toàn bộ tiền lương tôi đưa cho cô ấy, chỉ giữ lại hai triệu để tiêu. Tuy nhiên, đời sống vợ chồng chúng tôi rất ít, mỗi khi tôi muốn, vợ lại mệt mỏi. Con tôi đã 5 tháng, trong khi tôi đã nhịn "chuyện ấy" hơn một năm, khiến tâm trạng tôi không thoải mái.
Tôi đã nhiều lần bóng gió về việc sẽ tìm người khác nếu vợ không cho tôi gần gũi. Vợ chỉ khóc mà không nói gì. Dù biết nhiều người sẽ chỉ trích tôi, nhưng tôi cũng có nhu cầu bình thường. Hôm qua, khi thấy vợ trong nhà tắm, tôi rất sốc. Sau bữa cơm, vợ nhờ tôi trông con và vào tắm cả tiếng. Khi tôi vào gọi, tôi thấy vợ đứng trước gương, mắt đỏ và lau vết mổ. Vợ có vẻ đau đớn và bất lực. Tôi gọi điện cho chị gái là bác sĩ, chị đã mắng tôi vì không giúp đỡ vợ và yêu cầu tôi đưa vợ đi khám ngay.
Tôi không ngờ vợ lại chịu đựng mà không nói với tôi. Hiện tại, vợ tôi đang nằm viện do nhiễm trùng vết mổ. Tôi vừa chăm con vừa làm việc online, rất khó khăn dù có mẹ giúp. Tôi cảm nhận rõ nỗi khổ của vợ. Tôi nên chuộc lỗi với vợ như thế nào? Liệu sau khi điều trị, vợ còn có thể quan hệ với tôi không?
Source: https://afamily.vn/thay-vo-lui-hui-ca-tieng-trong-phong-tam-toi-len-nhin-qua-khe-cua-thi-chet-sung-truoc-bieu-cam-day-dau-don-cua-co-ay-20210302164045941.chn