"Trước ngày ra tòa ly dị, chồng bất ngờ thì thầm câu nói khiến tôi rơi nước mắt trong chuyến đi chơi cùng con"
Tôi và Mạnh đã kết hôn được 4 năm, có một con trai gần 3 tuổi. Mặc dù người ta nói 5 năm đầu hôn nhân rất quan trọng, chúng tôi lại không vượt qua được giai đoạn này. Sau khi sinh con, tình cảm giữa chúng tôi dần nhạt nhòa. Tôi không về quê, chỉ có mẹ và mẹ chồng chăm sóc trong 3 tháng đầu, sau đó một mình tôi chăm sóc con. Tôi quay cuồng với việc cho con ăn, ru ngủ, giặt giũ, và nấu nướng, trong khi Mạnh thường nấu ăn nhiều hơn tôi. Mệt mỏi và thiếu ngủ khiến tôi không thể chăm sóc bản thân, và cuộc sống bỉm sữa làm tôi không còn vui vẻ.
Khi con khóc mà không dỗ được, tôi cũng bật khóc theo và cảm thấy rất tồi tệ. Tôi đã nhắn tin cho Mạnh để mong nhận được sự động viên, nhưng anh không trả lời ngay, chỉ hờ hững đáp lại sau vài tiếng. Tôi cảm thấy anh không quan tâm đến mình, đặc biệt là khi tôi vừa sinh xong. Dần dần, mối quan hệ của chúng tôi trở nên lạnh nhạt, không còn những cử chỉ yêu thương hay các cuộc trò chuyện thân mật. Thậm chí, chuyện chăn gối cũng chỉ còn là nghĩa vụ. Một hôm, tôi thấy Mạnh nói chuyện vui vẻ với bạn qua điện thoại, khiến tôi càng thêm buồn.
Vợ tôi giờ ăn mặc xuề xòa, khiến chồng chán nản. Khi tôi hỏi, Mạnh chỉ nói đùa, nhưng trong lòng tôi rất đau. Sau đó, tôi phát hiện Mạnh có tình cảm với một cô gái ở công ty. Dù chưa có chuyện gì nghiêm trọng, tôi vẫn quyết định ly thân. Mạnh níu kéo ban đầu, nhưng sau một thời gian, anh chấp nhận. Mỗi tối, anh chỉ chăm sóc con mà không nói chuyện với tôi. Cuối cùng, tôi quyết định nộp đơn ly hôn. Mạnh sốc nhưng không quá bất ngờ. Trước ngày ra tòa, anh đề nghị cả gia đình đi chơi Phú Quốc và thuyết phục tôi mua sắm.
Sau khi suy nghĩ, tôi quyết định để Mạnh trông con và đi mua sắm, hẹn hò với bạn thân. Lần đầu tiên lâu lắm tôi mới cảm thấy vui vẻ và tự do. Nhìn mình trong gương với những bộ đồ mới, tôi nhận ra chồng chán mình là đúng. Tôi quyết tâm ăn diện trong suốt 4 ngày ở Phú Quốc. Mạnh nhìn tôi với ánh mắt đắm đuối, điều mà lâu lắm tôi mới thấy. Trong buổi chiều cuối cùng, anh kề sát bên, thì thầm: "Em thật sự đẹp lắm! Có phải em không có thời gian chăm sóc bản thân vì làm vợ anh khổ sở không? Anh xin lỗi. Hãy luôn vui vẻ, rạng rỡ và xinh đẹp nhé!" Nghe vậy, tôi không kiềm được nước mắt. Tối đó, tôi nghĩ nhiều về những nỗ lực của Mạnh khi chăm sóc hai mẹ con và gánh vác mọi việc.
Có nên cho cả hai thêm một cơ hội không?
Source: https://afamily.vn/dua-con-di-choi-truoc-ngay-ra-toa-ly-di-chong-bat-ngo-ghe-tai-noi-mot-cau-khien-toi-roi-nuoc-mat-20191228121811884.chn