Vợ chồng cũng chỉ là những người có mối quan hệ khác biệt?
Vợ chồng Phương - Tuyến ở Hoàng Mai, Hà Nội đã cưới nhau được 3 năm và vẫn phải thuê nhà. Phương cảm thấy may mắn vì tuy không có chồng giàu nhưng được sống riêng. Cuộc sống êm đềm cho đến khi em chồng Trường vào đại học. Năm đầu tiên, Trường ở ký túc xá nhưng cứ cuối tuần lại về nhà anh chị. Cậu thường mang theo một ba lô quần áo bẩn nhưng không bao giờ chủ động giặt. Phương đi làm cả ngày thứ 7, trong khi Tuyến chỉ làm nửa ngày, nên hai anh em thường chơi game, để lại nhà cửa bừa bộn. Phương thường trở về lúc tối muộn, thấy nhà cửa lạnh tanh và ngập rác trong khi hai anh em vẫn hăng say chơi game. Cô chia sẻ với hàng xóm rằng sau cả tuần mệt mỏi, cuối tuần lại phải vất vả gấp ba lần.
Sau khi hoàn thành việc giặt giũ và dọn dẹp, hai người đã cảm thấy quá mệt mỏi. Họ chỉ dám góp ý nhẹ nhàng, không dám đuổi em chồng ra khỏi nhà. Trong khi mình sạch sẽ thì em chồng lại lười biếng và bừa bộn, khiến họ rất chán nản. Tuyến còn gợi ý mỗi tháng chuyển cho Trường 2 triệu, khiến Phương tức giận nhưng vẫn cố gắng lý luận rằng gia đình mình không giàu có, không thể cho nhiều tiền vì dễ hư hỏng. Tuy nhiên, Tuyến không nghe và tự động gửi tiền cho Trường, làm giảm khoản tiết kiệm của vợ chồng. Sau một thời gian ở ký túc xá, Trường đã chuyển hẳn về sống chung với họ.
Cậu em chồng không hỏi chị dâu, có vẻ được anh trai bật đèn xanh. Tuyến biện minh rằng mình phải hỗ trợ em, mặc dù Phương nghi ngờ vì Trường tiêu xài quá nhiều. Bố mẹ cho tiền mua xe máy, nhưng hai anh em lại sắm xe Air Blade mới và điện thoại Iphone 5. Phương thắc mắc về nguồn tiền của Tuyến, và sau khi điều tra, cô phát hiện chồng có một thẻ ATM khác để giữ tiền kiếm thêm.
Cô tức giận khi phát hiện chồng lập quỹ đen và âm thầm hỗ trợ em trai, trong khi cô phải tiết kiệm từng đồng để mua nhà. Chồng phân trần rằng tiền của anh và anh có trách nhiệm với em trai, nhưng cô cảm thấy bị coi thường. Trong mắt chồng, cô chỉ là người khác máu tanh lòng, còn em chồng thì được ưu ái. Phương, trong nỗi ấm ức, chia sẻ với hàng xóm rằng thảm họa nhất đời phụ nữ là lấy phải người chồng tôn sùng gia đình mình. Hoài, bạn của cô, cũng phải sống chung với gia đình chồng ngay sau cưới, nhận ra rằng tình yêu không đảm bảo được sự đối xử công bằng.
Hoài không nghĩ đến mặt trái của việc chồng coi mẹ là nhất. Trong lúc buồn bã vì cãi nhau với chồng, cô tâm sự với bạn thân rằng ngay trong ngày cưới, cô đã cảm nhận sự khác thường từ Huấn. Huấn tuyên bố "Anh chỉ có một mẹ thôi" khiến Hoài hiểu rằng cô phải nghe theo mẹ chồng. Khi sống chung, Hoài phải lo toàn bộ việc nhà cho 5 người mà không nhận được sự giúp đỡ nào, dù mẹ chồng còn trẻ và bố chồng đã về hưu. Dù cũng đi làm, nhưng chị chồng thì chỉ về nghỉ ngơi còn Hoài phải lo nấu nướng, dọn dẹp. Cuối tuần là thời gian tồi tệ nhất với cô khi thường xuyên có giỗ chạp, và việc đi chợ, nấu nướng đều do Hoài đảm nhận. Mẹ chồng chỉ thông báo ngắn gọn về số lượng mâm cơm cô phải chuẩn bị.
Lương thấp, nhưng từ khi về nhà chồng, Hoài phải lo chi tiêu cho cả nhà, trong khi mẹ chồng và chị chồng không ai giúp đỡ. Khi hỏi về chuyện tiền nong trong các dịp giỗ chạp, Huấn thẳng thắn nói rằng anh là con trai cả, không thể để cả nhà phải đóng góp, và cho rằng việc tính toán chi tiêu là điều phi lý.


Source: https://afamily.vn/tinh-yeu-hon-nhan/vo-chong-cung-chi-la-ke-khac-mau-tanh-long-20130901082510313.chn