Vợ của "công chúa"
Ngày yêu, Ngọc thường nói với Bình: “Em không biết đâu, anh làm cho em đi, không có anh em chẳng biết sống thế nào.” Bình cảm thấy như một người hùng, tự hào vì là chỗ dựa cho Ngọc. Tuy nhiên, sau gần 3 năm kết hôn, câu nói ấy vẫn lặp lại từ vợ. Ngọc, con một trong gia đình không quá giàu có, luôn tỏ ra yếu đuối và phụ thuộc vào Bình. Mỗi khi cần đi đâu, cô đều gọi Bình đến giúp. Dù mệt mỏi sau giờ làm, Bình vẫn vui vẻ đến bên Ngọc. Ngày ra mắt bố mẹ, Ngọc chỉ đứng nhìn trong khi Bình khuyến khích cô giúp đỡ mẹ.
Ngọc giả vờ hiền lành, nói với Bình rằng cô không biết làm gì và nhờ anh giúp mẹ. Mẹ Bình không hài lòng với cách cư xử của Ngọc, nhưng Bình bênh vực rằng cô sẽ thích nghi. Khi Bình quyết định cưới Ngọc, mẹ anh không ngăn cản và sau khi cưới, bà dọn về quê để tạo không gian cho vợ chồng. Ngọc không yếu đuối mà chỉ quen được chiều chuộng, dần trở nên lười biếng. Trong những ngày đầu hôn nhân, Bình bận rộn với việc nhà, và mặc dù mệt, anh vẫn vui vẻ khi Ngọc khen ngợi khả năng của mình.
Bình không thể chịu đựng mãi cảnh tan làm về nhà bếp núc lạnh tanh. Nếu không tự làm, nhà cửa luôn bừa bộn, bát đĩa không ai dọn, quần áo trong máy giặt cũng không được phơi. Khi Bình quát vợ, Ngọc bình thản đáp rằng cô chưa từng biết làm việc nhà và đề nghị thuê người giúp việc. Bình đành chấp nhận. Tuy có người giúp việc, Bình có thời gian thư giãn hơn, nhưng những người giúp việc không ai trụ lại lâu vì Ngọc quá lười. Cô thường sai họ làm việc trong khi họ đang bận, đến mức chỉ làm được một tháng là nghỉ hết.
Bình và Ngọc ra khỏi nhà mang theo câu chuyện về bà chủ lười. Không thể mượn người giúp, Bình đành tự làm mọi việc. Bạn bè thường trêu Bình rằng anh lấy vợ để được chăm sóc, khiến anh ngượng ngùng phải thừa nhận mình "tốt số hơn người". Ngọc đã làm việc gần 7 năm nhưng vẫn chỉ là nhân viên quèn, tất cả do tính lười nhác. Cô không bao giờ dọn dẹp văn phòng hay tham gia vào các hoạt động cùng đồng nghiệp. Dù mọi người tỏ thái độ, Ngọc vẫn không quan tâm. Khi Bình góp ý với Ngọc, cô chỉ biện minh rằng mọi người ghen tị với sự "sướng" của mình. Những câu nói để trốn việc của Ngọc ngày càng nhiều, khiến Bình không thể chịu nổi.
Sau nhiều đêm trăn trở, Bình quyết định đưa vợ, Ngọc, về nhà mẹ đẻ. Anh nói với cô rằng anh sẽ đi công tác một tháng và lo lắng vì Ngọc chưa biết làm gì. Bình hy vọng ở với bố mẹ, Ngọc sẽ học hỏi thêm. Chiều hôm đó, khi về nhà chuẩn bị đồ đạc, Bình ngạc nhiên thấy Ngọc đang nấu cơm, trông cô khá vất vả. Ngọc vui vẻ nói rằng cô đã chuẩn bị đồ đạc cho anh và nấu ăn cho anh, hứa sẽ nấu nhiều món ngon hơn khi anh về.
Bình ôm chặt vợ, Ngọc thì thầm: "Em xin lỗi."


Source: https://afamily.vn/vo-cong-chua-20120112105847463.chn