Vợ đánh chồng giữa đường vì không chăm sóc khi ốm đau.
Tôi cảm thấy mình là người đàn ông yếu đuối khi phải chịu đựng vai trò làm vợ để vợ làm chồng, vì tôi không kiếm đủ tiền nuôi gia đình. Dù đã từng có bằng kỹ sư, nhưng tôi chỉ làm thợ lành nghề và không có tài sản riêng, tất cả đều thuộc về vợ. Tôi sống trong nhà với tư cách là một người chồng bất tài và luôn cảm thấy sợ vợ. Vợ tôi tính nóng nảy, trong khi tôi thì hiền lành. Nhiều người xung quanh khuyên tôi nên đứng lên giành lại vị trí của mình, nhưng tôi chỉ biết cười và không phản ứng. Trong gia đình, cả hai đều là lao động chính, nhưng mức lương của tôi chỉ có 5 triệu đồng mỗi tháng.
Số tiền tôi kiếm được chỉ đủ để chi cho sữa và học phí của con. Trong nhà, mọi thứ đều do vợ tôi quản lý. Mỗi khi thấy vợ mệt, tôi hỏi thì cô ấy bảo rằng công việc trí óc khiến cô ấy mệt mỏi, còn tôi chỉ làm việc chân tay. Vì vậy, tôi cảm thấy bị vợ coi thường. Hằng ngày, tôi làm tất cả công việc nhà như đi chợ, nấu ăn, giặt giũ, chăm sóc và dạy con, trong khi vợ tôi thể hiện vai trò quyền lực. Nếu tôi làm gì không vừa ý, cô ấy sẽ mắng tôi. Tôi chỉ có thể yêu cầu cô ấy nói nhỏ lại để hàng xóm không nghe thấy. Tôi hiểu rằng tôi chỉ là một người chồng lao động chân tay với mức lương thấp, không thể so với công việc danh giá của vợ.
Ngày xưa, khi cô ấy còn là cử nhân và tôi là kỹ sư, sự chênh lệch giữa chúng tôi không lớn. Đàn ông không có sự nghiệp và lương thấp thì phải chấp nhận. Con gái tôi học lớp 2, hôm trước có bài tập tả về bố. Khi con viết xong và khoe mẹ, vợ tôi nổi giận, xé vở và chửi tôi là vô dụng. Con bé khóc vì sợ hãi và không hiểu lý do. Tôi dỗ con ngủ nhưng trong lòng đầy tổn thương. Mối quan hệ giữa tôi và vợ giờ như hai người xa lạ, tôi cảm thấy mình như một đứa trẻ lớn nhưng lại bị xem thường.
Sự tức giận và những câu mắng chửi của vợ đã vượt quá giới hạn chấp nhận. Tôi nhận ra điều này nhưng không biết làm gì để khuyên nhủ vợ. Tuần trước, vợ ốm bất ngờ trong khi tôi đưa hai con gái về quê thăm bà ngoại. Khi về nhà, thấy vợ nằm trên giường, tôi cảm thấy áy náy vì không ở bên cạnh. Vợ tôi trách móc: “Anh chỉ quan tâm đến bản thân mình.” Tôi cảm thấy thương vợ và quyết định nấu cháo yến cho cô ấy. Nhưng khi mang bát cháo đến, vợ tôi đã hất đổ xuống sàn.
Tôi rất bực bội vì công sức nấu nướng bị lãng phí, nhưng thấy vợ ốm nên chỉ im lặng dọn dẹp. Khi thấy vợ không ăn uống và sốt cao hơn, tôi muốn chở đi khám để xin lỗi, nhưng cô ấy từ chối và rất khó chịu. Tôi vẫn kiên nhẫn giúp vợ mặc áo khoác và dìu ra xe. Trên đường đến bác sĩ, vợ chửi tôi vô dụng, trách tôi không chăm sóc. Tôi im lặng cho qua, nhưng sau đó vợ đòi xuống xe. Khi tôi dừng lại, cô ấy nhảy xuống và đánh tôi liên tục bằng túi xách giữa phố, khiến người đi đường sững sờ.
Trong cơn tức giận, tôi tát vợ 4-5 cái và quát lớn về sự coi thường của cô ấy đối với tôi. Sau 10 năm chung sống, đây là lần đầu tiên vợ tôi bị tôi đánh, khiến cô ấy bất ngờ và gào thét tức giận.



Source: https://afamily.vn/bi-vo-danh-tui-bui-giua-duong-khi-khong-cham-vo-om-20131118040939940.chn