Vợ nhất quyết "lựa chọn những món tốt nhất cho gia đình", nhưng khi vô tình phát hiện 2 tờ hóa đơn trên bàn, tôi đau đớn nhận ra sự thật về cô ấy.
Tôi đặt tờ đơn ly hôn lên bàn nhưng lại do dự, cuối cùng gập lại và cho vào túi xách. Đây là lần thứ ba tôi muốn chấm dứt hôn nhân nhưng lại chần chừ vì lo lắng cho các con, sợ thiếu thốn tình cảm và khó khăn tìm hạnh phúc mới. Tôi cũng lo ngại về sự đánh giá của mọi người khi biết lý do ly hôn, mà lý do chính là tôi phát hiện ra những bí mật của vợ. Dù chuyện có thể coi là nhỏ, nó khiến tôi rất giận. Sau một tuần không nguôi ngoai, tôi vẫn băn khoăn không biết nên nói gì với vợ. Chúng tôi đã cưới nhau được 7 năm, và mặc dù Thu là người chăm sóc gia đình giỏi, cô ấy lại rất tính toán với người ngoài. Dù cuộc sống khá dư dả, vợ tôi vẫn có lối sống như những người nghèo khó, hầu hết thực phẩm đều mua từ chợ.
Cô ấy thường chọn lúc gần tan để mua hàng với giá rẻ, tính toán từng đồng với mọi người. Điều này khiến vợ chồng tôi hay cãi nhau: Thu thì cho rằng tôi hoang phí, còn tôi nghĩ vợ quá keo kiệt. Tôi thấy việc tiết kiệm quá mức khiến gia đình phải chịu thiệt thòi, như khi con gái tôi bị tiêu chảy do ăn đồ kém chất lượng. Sau sự việc đó, Thu dần thay đổi, bắt đầu chọn đồ tốt hơn. Tuy nhiên, những món nhỏ như bàn chải hay khăn tắm vẫn không đạt yêu cầu, và thực phẩm, quần áo cũng không như mong muốn. Dù tôi phàn nàn, mọi thứ vẫn không thay đổi nhiều.
Mâu thuẫn lớn nhất giữa tôi và vợ không phải việc cô ấy mua đồ đắt hay rẻ, mà là sự phân biệt đối xử với người trong nhà. Tôi phát hiện vợ chỉ mua đồ rẻ tiền cho bên nội và nâng giá lên, trong khi bên ngoại thì toàn hàng đắt. Khi bị phát hiện, vợ tôi khóc lóc xin lỗi và hứa không tái phạm, lý do là vì thương bố mẹ nghèo. Cô ấy thừa nhận sai lầm và mong tôi đừng làm to chuyện, vì chúng tôi còn có con cái. Nghe vậy, tôi cũng mềm lòng, nhưng vẫn cảm thấy tức giận vì sự bất công đó.
Nếu vợ mua đồ cho nhà nội đắt tiền còn nhà ngoại rẻ tiền, có lẽ tôi đã không tức giận như vậy. Cuối cùng, tôi cũng tha thứ cho vợ và mọi chuyện trở lại bình thường. Gần đây, tôi phát hiện sự thật qua hai tờ hóa đơn. Khi tôi báo với vợ là đi ăn với khách và không về nhà ăn, vợ hứa sẽ mua bàn chải mới. Tuy nhiên, khách hàng nhập viện, buổi hẹn bị hủy và tôi về nhà muộn mà không thông báo cho vợ. Khi về, tôi thấy nhà vắng, chỉ có hai túi đồ trên bàn ăn. Một túi chứa đồ dùng cá nhân của tôi với hóa đơn chứng minh hàng hóa rẻ tiền. Túi còn lại là đồ từ siêu thị uy tín, cho thấy sự khác biệt trong cách vợ chi tiêu.
Mỗi món đồ của vợ tôi đều đắt gấp nhiều lần so với tôi, chưa kể cô ấy còn mua mỹ phẩm xịn. Tôi rất giận, nghĩ rằng có khi những loại hoa quả, hải sản mà tôi thích cũng chỉ là hàng rẻ tiền. Chỉ những món ăn cả nhà cùng thưởng thức mới khiến tôi tạm hài lòng. Là chồng mà tôi cảm thấy không được cô ấy coi trọng. Tôi không hiểu cô ấy nghĩ gì, nhưng điều này khiến tôi tức giận, đến mức cầm hóa đơn quay xe đi và không về. Dù Song Thu có cố gắng làm hòa, nhưng lòng tôi đã nguội lạnh. Nếu vợ chỉ quan tâm đến bản thân và con cái, thì tôi giữ cô ấy để làm gì?


Source: https://afamily.vn/vo-khang-khang-chon-toan-do-tot-cho-gia-dinh-nhung-vo-tinh-thay-2-to-hoa-don-o-tren-ban-toi-chua-chat-nhan-ra-bo-mat-that-cua-co-ay-20210316102709227.chn