Vợ tôi sạch sẽ không tì vết.
Tôi có tính bừa bộn từ nhỏ. Ở nhà mẹ còn đỡ, nhưng khi đi học và làm, nhà lúc nào cũng bừa bộn. Vì vậy, tôi quyết định lấy một người vợ gọn gàng để bù đắp cho sự bừa bộn của mình. Giang - vợ tôi, là người hoàn hảo, khéo tay và sạch sẽ. Mỗi cuối tuần, Giang lại đến dọn dẹp giúp tôi, biến đổi căn nhà của tôi. Dù hay càu nhàu tôi bẩn thỉu, nhưng em vẫn chăm chỉ lau dọn. Tôi hạnh phúc vì có người yêu thương và chăm sóc. Khi cưới, em tuyên bố sẽ cải tạo tôi, thay vì dọn dẹp bừa bộn cả ngày. Tôi vui vẻ đồng ý thay đổi vì vợ yêu.
Sự sạch sẽ của em khiến tôi choáng váng. Đêm tân hôn, em bước ra từ phòng tắm xinh đẹp, nhưng khi tôi định ôm vợ thì em đẩy tôi vào phòng tắm để rửa sạch chân trước khi lên giường. Sau khi rửa chân và đánh răng theo yêu cầu của em, tôi mới được phép bắt đầu cuộc yêu, nhưng đã mất đi phần nào hứng thú. Kể từ khi lấy em, bạn bè cũng ngại qua chơi vì tính sạch sẽ quá mức của em; mỗi khi có ai đến, em đều nhanh chóng xếp lại giày dép và dọn dẹp tàn thuốc ngay lập tức.
Đôi khi tôi rất ngạc nhiên với cách cư xử quá nghiêm khắc của vợ. Cô ấy chú ý đến từng chi tiết nhỏ, như việc tôi vô tình chuyển chặn giấy từ bên phải sang bên trái máy tính. Tôi thường bị cô ấy phê bình vì sự bừa bộn, trong khi tôi không để ý đến cách cô ấy làm mọi thứ. Có lần, tôi quên tài liệu họp ở nhà, vội vã trở về mà không kịp cởi giày. Khi gặp vợ, cô ấy đã đứng khoanh tay, nhìn tôi với vẻ giận dữ và bắt tôi phải lau sạch dấu chân bẩn. Hôm đó, tôi bị sếp mắng vì trễ việc. Tôi đã trách vợ vì tính sạch sẽ quá mức của em, khiến em không thông cảm cho tình huống của tôi.
Em vệ sinh từng thứ một, luôn chần bát đũa bằng nước nóng trước khi dùng. Rau phải rửa bằng nước sôi để nguội, thức ăn mua về cũng phải chần qua nước sôi trước khi nấu. Dù đi làm về muộn, bữa ăn vẫn kéo dài do quá nhiều công đoạn. Em than mệt và bực bội vì nhà vẫn bừa bộn. Điều khiến tôi hoảng hốt nhất là tật đun nước mắm của em, vì mỗi lần đun, mùi hôi khó chịu lại lan tỏa khắp nhà, làm hàng xóm cũng phải kêu ca. Em cho rằng làm vậy là để diệt khuẩn. Gần đây, em còn dán nhiều quy định khắp nhà để tôi phải tuân theo.
Có những điều thật kỳ lạ, như việc em sắm nhiều đôi dép để đi trong nhà và đặt ở khắp nơi. Đi đâu cũng phải thay dép, màu nâu ở bếp, màu vàng ở hành lang và phòng khách, còn vào phòng ngủ phải đi dép màu xanh. Tôi cảm thấy mệt mỏi với việc cứ ba bước là phải đổi dép. Khi phản đối, em giải thích về việc giữ vệ sinh cho từng khu vực, nhưng tôi không thể nhớ và hiểu hết những lý do đó. Đặc biệt, tôi rất sốc với tờ giấy em dán ở nhà vệ sinh “Cấm đái đứng”. Tôi không thể chấp nhận yêu cầu vô lý này. Em giải thích rằng nếu tôi đứng như vậy, nước tiểu sẽ văng ra sàn và em phải dọn dẹp mỗi ngày. Mùi hôi bốc lên rất khó chịu. Cuối cùng, em chỉ muốn tôi ngồi cho em nhờ. Ai mà biết, ngồi thì lại sạch sẽ hơn!
Từ hôm đó, em theo dõi tôi mỗi khi tôi đi vệ sinh để bắt tôi thực hiện. Nếu tôi vi phạm, em lại gào thét cả ngày. Hôm đó, tôi bị phạt lau 3 nhà vệ sinh cho đến khi sạch bóng. Kể từ khi áp dụng luật mới, tôi cảm thấy mất cân bằng giới tính và gia đình ngày càng kỳ quặc. Tôi xin em gỡ tờ giấy dán đi, nhưng em...


Source: https://afamily.vn/vo-toi-sach-nhu-lau-nhu-li-20120625074956831.chn