Anh đang "rụt rè" vì em!
- Sao anh lại ích kỷ như vậy? Đàn ông gì mà lúc nào cũng so sánh, anh có còn là đàn ông không? - Theo em, đàn ông phải như thế nào? Đừng sống như vậy, khó chấp nhận lắm! Nhìn vợ chồng chị An, đừng để đến lúc ra tòa mới hối tiếc. Em đã hét lên, quăng đồ và khóc! Sau trận cãi nhau, anh chỉ ngồi hút thuốc, không biết nói gì. Chúng ta đã lấy nhau 4 năm, có bé Hến. Em luôn muốn anh chăm sóc như lúc yêu nhau, nhưng anh bận rộn với trách nhiệm lớn hơn từ khi có con. Anh luôn trăn trở làm sao để lo cho mẹ con em. Còn em thì xem mọi sự quan tâm của anh là điều hiển nhiên, luôn mong anh phải chủ động, nếu không, em sẽ không làm gì cả.
Khi về thăm nhà, nếu anh không đưa em và con về nhà bà ngoại Hến trước, em sẽ không cho anh về nhà ông nội Hến. Em luôn lý sự rằng anh nên gương mẫu trước, nhưng anh cần em quan tâm đến cả gia đình hai bên. Anh bận, em nên chủ động thay vì phụ thuộc vào anh. Em thường so sánh mọi việc, nếu anh không làm gì cho em trước thì em sẽ không làm. Có lần, khi chị Hòa bị ốm, anh mời em đi thăm nhưng em từ chối vì lý do trước đây anh không đi cùng em thăm bạn. Anh bận chở bà nội đi lấy thuốc nhưng em không nghe, quyết không đi cùng anh.
Em chăm sóc con, em thấy vất vả khi phải làm mọi việc một mình. Anh nấu cơm khi em cho con ăn, giặt đồ khi em tắm cho con, lau nhà khi em quét. Nhưng anh không xem đó là vấn đề, vì từ nhỏ, anh đã hứa sẽ không như bố, mà sẽ là một người chồng, người bố tốt. Anh luôn cùng em làm việc nhà và chăm sóc con cái. Tuy nhiên, nếu anh bận, em đừng để con khóc hay không thay bỉm cho con chỉ vì anh không có mặt. Đừng khiến anh trở thành người hay để ý những điều nhỏ nhặt nhé!


Source: https://afamily.vn/anh-dang-tun-mun-vi-em-20110819012042720.chn