Bí quyết giữ chồng của những bà vợ mạnh mẽ
Mỗi khi muốn biết chồng đang ở đâu hay làm gì, tôi chỉ cần gọi điện. Chồng tôi không biết nói dối, luôn trả lời thẳng thắn để giữ lòng tin của tôi. Tôi có "máu" điều tra, nên nếu có nghi ngờ, tôi sẽ tìm hiểu đến khi cảm thấy yên tâm. Tôi biết hầu hết bạn bè của chồng và đã coi họ như bạn của mình từ lúc còn quen nhau. Tôi thường đi cùng chồng để làm quen với bạn bè, giúp tôi hiểu anh hơn. Sau khi cưới, tôi thẳng thắn nói với chồng về những người bạn nên và không nên chơi. Tôi cũng khuyên anh giảm bớt những buổi tiệc tùng không cần thiết để dành thời gian cho gia đình. Dù anh có bực mình, tôi đã đưa ra nhiều dẫn chứng về những sự cố không hay từ những buổi nhậu, để anh hiểu lý do tôi lo lắng.
Tôi đã từng gọi điện cho bạn của chồng yêu cầu ngừng rủ anh đi nhậu. Chồng tôi tức giận và cãi nhau với tôi, nhưng tôi không nhượng bộ. Tôi đe dọa sẽ nói với Ban giám đốc về việc này. Chồng tôi chỉ biết cúi mặt và nói rằng bạn bè không ai chơi với anh vì sợ vợ. Tôi không quan tâm, miễn sao chồng không "hư". Tôi theo dõi giờ giấc làm việc của anh để đảm bảo anh an toàn. Khi nhận cuộc gọi đặt chuyến đi xa, chồng nhắn tin cho tôi để tôi không lo lắng. Thi thoảng, tôi giả bộ gọi hỏi thăm. Có lần, anh về trễ, tôi không nén được lo âu, liền chạy đến công ty chỉ để nhắc nhở anh rằng lần sau hãy thông báo cho tôi biết khi về muộn.
Anh không thể để bạn tài xế xem thường, nên đã định vung tay với tôi. Thấy vậy, bạn anh nhanh chóng can ngăn, nhưng tôi thì thách thức. Dù thương anh và lo lắng cho anh, chồng tôi vẫn hiền lành. Tôi không đối xử tệ với chồng; tiền bạc tôi giữ hết, chỉ đưa cho anh đủ tiêu vặt. Chồng kiếm tiền không ổn định, nên tôi phải quản lý chi tiêu, không cho anh nhiều hơn mức cần thiết, dù anh than phiền rằng tôi khiến anh nghèo nhất công ty.
Tôi nhắc nhở chồng rằng anh không nợ nần như mọi người khác, nhưng cần tránh những thói hư tật xấu như cờ bạc, ăn nhậu. Cuộc sống có thể vui một phút nhưng khổ cả đời. Khi chồng lơ là công việc nhà, tôi phải vào cuộc và cả gia đình sẽ chỉ ăn mì gói vì tôi không có sức để nấu ăn. Tôi cũng đi làm 8 giờ mỗi ngày, đôi khi còn phải làm thêm giờ. Dù mệt mỏi, tôi vẫn cố gắng giữ không khí gia đình ổn định, vì vậy tôi phải "kiểm soát" chồng để tránh những rắc rối do anh thiếu tự chủ.
Tôi luôn có tiếng nói với chồng không phải vì tôi dữ dằn hay chồng sợ vợ, mà vì tôi hiểu và thương anh. Tôi luôn nói đúng và nhớ rõ những sai sót của anh, nên khi cảnh báo, anh thường lắng nghe hơn là cãi cọ. Hiện tại, anh không còn chạy taxi mà làm tài xế cho một gia đình, và có thời gian rảnh vào cuối tuần. Để tránh anh nhàn rỗi, tôi khuyến khích anh nuôi cá kiểng, giao việc chăm sóc hồ cá cho anh. Cô em bạn dâu tôi khen tôi khéo giữ chồng, bảo rằng nếu cô ấy biết cách như tôi, chồng cô ấy sẽ ngoan hơn.
Hàng xóm thường lấy chồng tôi ra làm gương, bởi chồng họ chăm chỉ giúp vợ khi về nhà, còn chồng tôi thì luôn viện lý do họp, không có mặt. Một ngày, tôi đọc báo và thấy một chuyện động trời ở mục Tâm sự...



Source: https://afamily.vn/bi-kip-giu-chong-cua-vo-ho-2013080202054810.chn