Buồn bã vì bữa thịt ngan thiếu vắng tôi.
Chỉ còn một ngày nữa là hết kỳ nghỉ lễ 4 ngày, nhưng mình cảm thấy chán nản và thất vọng, đặc biệt về mẹ chồng và các chị chồng. Mình không quá coi trọng miếng ăn, nhưng qua đó thể hiện tình cảm và cách đối xử với nhau. Mình đã kết hôn hơn 2 năm và mẹ chồng lên Hà Nội sống cùng vợ chồng mình để giúp trông cháu. Tuy bà chỉ ôm cháu và không giúp nhiều việc nhà, mình cũng không phàn nàn. Tuy nhiên, khi về nhà ngoại, mình biết bố mẹ chồng đã gọi hai chị chồng về ăn cơm, điều này khiến mình cảm thấy bị thiên vị và chạnh lòng.
Mỗi khi chồng ốm, mẹ chồng luôn chăm sóc tận tình, nhưng khi con dâu ốm, bà lại chỉ bảo tự lo cho bản thân. Mình nhận ra mẹ chồng không thể đối xử như mẹ đẻ, và không muốn so sánh tình cảm của bà. Mình tự nhủ không buồn vì mẹ chồng chỉ yêu con đẻ, và có thể tự lo cho mình. Mình chỉ buồn nếu chồng không yêu thương hoặc không chia sẻ trong việc chăm sóc gia đình. Dù đã xác định như vậy, nhưng hôm nay mình vẫn cảm thấy ấm ức và buồn.
Mình đề xuất cho con về nhà chồng chơi trong dịp nghỉ lễ để chồng vui. Sau đó, ngày cuối sẽ về nhà ông bà ngoại. Khi ở nhà chồng, bố mẹ chồng đối xử với mình như bình thường, không có gì đặc biệt. Mình có thể ăn bất cứ thứ gì, dù nhà chồng có nhiều thực phẩm. Sau hơn 2 ngày, vợ chồng mình xin phép bố mẹ chồng sang nhà ngoại chơi và được cho nhiều hoa quả mang theo. Tuy nhiên, chỉ vài giờ sau khi về nhà ngoại, mình biết bố mẹ chồng đã mời 2 chị chồng về ăn cơm và đã nấu thịt ngan, thịt gà. Mình biết điều này qua một chị chồng nói chuyện với mình.
Chị chồng nói về việc bố mẹ thịt ngan và gà khi bọn chị về nhà, khiến tôi cảm thấy ấm ức. Là con dâu nhưng mẹ chồng lại gọi con gái sang ăn ngon, khiến tôi chạnh lòng. Tôi không coi trọng miếng ăn, nhưng sự thiếu quan tâm khiến tôi buồn. Tôi quyết định sẽ gọi bố mẹ đẻ là bố mẹ, còn bố mẹ chồng là ông bà, và sẽ giải thích cho chồng hiểu. Thật sự buồn khi cảm thấy không được quan tâm tại nhà chồng.


Source: https://afamily.vn/am-uc-vi-bua-thit-ngan-khong-co-mat-toi-20150103033833965.chn