Chỉ vì không mắc màn cho chồng mà tôi bị tát.
Khi mọi người háo hức mua sắm Tết, tôi phải xin nghỉ làm và ở nhà khóc suốt từ sáng đến tối. Nỗi uất nghẹn khiến tôi muốn trở về nhà mẹ đẻ, nhưng lại lo lắng vì sắp Tết, bố mẹ sẽ không yên tâm khi thấy tôi với gương mặt sưng tím do 6 cái tát của chồng đêm qua. Tôi 24 tuổi, chồng 26 tuổi, chúng tôi làm chung trong một công ty và đã cưới nhau được 4 tháng. Thời gian tìm hiểu hơn một năm khiến tôi tưởng đã hiểu anh, nhưng sau khi kết hôn, tôi mới nhận ra anh là người gia trưởng và nóng tính, khác hẳn với lúc yêu. Ban ngày, chúng tôi bận rộn với công việc nên không có nhiều thời gian trò chuyện.
Khi yêu, anh luôn chiều chuộng tôi, chủ động làm lành mỗi khi cãi nhau và không bao giờ cáu gắt. Sáng nào anh cũng đưa tôi đi làm, chiều đưa tôi về, tối thì cùng đi chơi. Thế nhưng, sau khi cưới, anh trở nên khác hẳn. Ngày đi làm thì không nói, nhưng chiều về, anh không giúp tôi việc nhà mà chỉ đi chơi bóng đá với bạn. Đến tối, anh về muộn, ăn cơm xong lại lên phòng xem ti vi, để tôi một mình dọn dẹp. Anh vào giường trước nhưng không bao giờ giúp tôi mắc màn, còn chê bai tôi nếu tôi không làm.
Chồng chê tôi không biết chăm sóc, còn tôi thì than phiền anh không giúp đỡ. Chúng tôi tranh cãi vì những việc nhỏ nhặt, khiến tôi cảm thấy mệt mỏi. Anh nói tôi lắm lời và chê trách việc nhà bừa bộn. Cả hai đều đổ lỗi cho nhau, dẫn đến những ngày sống không hạnh phúc. Đêm qua, chúng tôi đã có một cuộc cãi vã lớn chỉ vì tôi quên mắc màn cho anh ngủ, sau khi tôi đã dọn dẹp nhà cửa xong.
Cả ngày mệt mỏi chốt hợp đồng trước Tết, về nhà lại có nhiều việc, trong khi chồng thảnh thơi khiến tôi khó chịu. Khi chồng không để ý đến tâm trạng của tôi, tôi trở nên lầm lì. Khi anh gọi tôi vào mắc màn, tôi từ chối và nói anh tự làm, thậm chí còn bảo nếu không làm được thì tối ngủ không màn. Sau khi tắm xong, tôi thấy chồng hỏi lại một cách khó chịu, và tôi cứng rắn từ chối. Cả đêm đó tôi không ngủ được, và bất ngờ bị chồng tát vì câu nói của mình.
Chồng tôi đã tát tôi và nói rằng tôi không làm được việc đơn giản như mắc màn. Sau đó, anh đi ngủ mà không dỗ dành hay xin lỗi, để tôi khóc lóc một mình. Tôi rất sốc và thất vọng, vì chỉ trong 4 tháng sống chung, tôi không ngờ lại phải chịu đựng bạo lực như vậy. Tôi quyết định sẽ không tha thứ cho chồng nếu anh không xin lỗi, và có thể sẽ về nhà ngoại ăn Tết để "trả đũa". Liệu tôi làm vậy có đúng không?


Source: https://afamily.vn/chi-vi-khong-mac-man-cho-chong-ngu-ma-toi-bi-an-tat-2015020905281123.chn