"Chỉ vì mày mà tao phải nói lời chia tay với đời độc thân!"
Diệp và Khương yêu nhau hơn 3 năm trước khi cưới, nhưng chỉ sau vài tháng hôn nhân, gia đình cô đã gặp trục trặc. Trước đó, Khương luôn khẳng định tình yêu và ý định cưới Diệp. Khi Diệp mang thai, cô không lo lắng nhưng khi thông báo, Khương lại đề nghị bỏ đứa bé. Diệp từ chối, và sau 2 tháng lạnh nhạt, Khương đồng ý cưới. Dù cảm nhận được sự thiếu nhiệt tình từ Khương, Diệp vẫn quyết định kết hôn vì con và tình yêu. Tuy nhiên, sau đám cưới, Khương tiếp tục sống thoải mái như khi còn độc thân, để Diệp lo liệu mọi thứ. Giờ đây, Diệp tự hỏi liệu đó có phải là quyết định sai lầm.
Diệp không giúp được gì cho vợ, nhưng Khương vẫn trách mắng cô vì những lỗi nhỏ. Chưa kịp làm vợ đã phải làm mẹ khiến Diệp mệt mỏi, chưa được chồng yêu thương thì lại phải nghe những lời châm chọc về việc có thai. Khương thường xuyên gằn giọng trách móc Diệp, ước gì được sống độc thân thêm 4 năm nữa. Diệp cảm thấy uất ức vì chồng không quan tâm đến hai mẹ con; những điều bình thường như được đưa đi làm hay siêu âm đều là ước mơ xa vời. Cô không hối tiếc khi chọn người yêu 3 năm, chỉ tiếc rằng chồng chưa trưởng thành và không sẵn sàng cho vai trò làm cha.
Khương dường như chỉ yêu bản thân mình khi ngay cả con ruột cũng bị đối xử tệ. Diệp về nhà mẹ đẻ để chờ sinh, thực ra là để Khương có thời gian chuẩn bị làm cha, điều mà anh chưa từng nghĩ đến. Khi Diệp sinh xong, Khương chỉ ghé thăm một chút rồi lại đi du lịch với bạn bè, tiếp tục cuộc sống tự do. Diệp nhận ra rằng có lẽ cô không cần quay lại căn nhà đó nữa. Cô tự hỏi liệu đó có phải là quyết định sai lầm không. Thùy và Quảng kết hôn sau 8 năm yêu nhau, nhưng khi đã ổn định, Quảng vẫn muốn dành thêm thời gian cho sự nghiệp.
Khi Thùy 29 tuổi, cả cô và gia đình hai bên đều không thể chờ đợi thêm, gần như ép Quảng cưới nếu không muốn Thùy lỡ dở. Thùy cũng quyết định nếu Quảng còn trì hoãn, cô sẽ tìm hạnh phúc khác. Quảng dường như không có ý định cưới, trong khi Thùy khao khát một gia đình hạnh phúc. Dưới áp lực từ gia đình, Quảng cuối cùng đồng ý kết hôn, nhưng sau lễ cưới, anh thốt lên: "Em đã thắng chưa?". Thùy không hiểu mình thắng cái gì, vì cô không ép anh. Thấy Quảng thẫn thờ với vẻ mặt tủi thân, Thùy cảm thấy đau lòng. Nếu biết Quảng không muốn cưới, cô đã không đồng ý. Quảng có vẻ coi việc cưới Thùy như một ân huệ, và giờ anh cảm thấy không còn trách nhiệm gì nữa.
Quảng, dù đã có vợ, vẫn sống như thời độc thân và thường xuyên hành hạ Thùy bằng lời nói. Khi Thùy mang bầu, anh không hề cảm thấy hạnh phúc mà còn thở dài, trách móc cô vì đã làm cuộc sống của mình khó khăn hơn. Quảng cảm thấy bị ràng buộc và không còn tự do như trước, dẫn đến việc anh trút giận lên Thùy và đứa con chưa chào đời. Gần đến ngày sinh, Thùy phát hiện Quảng ngoại tình với một cô gái trẻ, trong các tin nhắn, anh chê bai vợ và đổ lỗi cho cô về những khó khăn trong cuộc sống. Thùy hoàn toàn thất vọng về chồng mình.
Quảng có lẽ đã hết thuốc chữa, Thùy không còn hy vọng anh ta có tình cảm với vợ con. Cô nhận ra anh chỉ mong muốn tự do và yêu đương thoải mái.


Source: https://afamily.vn/chi-tai-may-ma-tao-phai-ket-thuc-doi-doc-than-201307290919049.chn