Có nên tiếp tục con đường sống này hay không?
Tôi và chồng quen nhau 3 năm trước khi quyết định sống chung mà không cưới hỏi. Ban đầu, mẹ tôi phản đối, nhưng vì yêu anh, tôi đã gạt bỏ lời khuyên và sống với anh. Đến nay, chúng tôi đã sống chung được 1 năm. Thời gian đầu rất hạnh phúc, nhưng giờ tôi cảm thấy mệt mỏi và muốn buông tay. Tôi 29 tuổi, còn anh lớn hơn 11 tuổi, là Việt kiều và đã quyết định sống tại Việt Nam thay vì định cư ở Mỹ. Những ngày đầu, anh rất chăm sóc tôi, nhưng từ khi giao du với bạn bè xung quanh, anh đã thay đổi hoàn toàn. Bạn bè của anh không tốt, chỉ biết kêu gọi anh mua đồ nhậu và anh tiêu tốn nhiều tiền cho những cuộc ăn uống vô bổ đó.
Tôi đã nhiều lần nhẹ nhàng khuyên anh nhưng anh không lắng nghe. Việc ăn nhậu kéo dài, công việc thì không có, khiến anh cạn kiệt tiền bạc. Bạn nhậu vẫn dựa vào anh để được đãi, còn anh, vì sĩ diện, không dám thừa nhận hết tiền. Anh tiếp tục mua đồ nhậu và nghe quở trách về việc thiếu thốn. Tôi rất bức xúc khi thấy anh chỉ biết say sưa bên bàn nhậu. Những lần to tiếng với chồng đã dẫn đến xung đột, thậm chí có lần tôi bị anh đánh, nhưng vì yêu, tôi lại quay về. Cuối cùng, tôi mệt mỏi vì anh vẫn đắm chìm trong thế giới nhậu nhẹt.
Cuộc sống khó khăn buộc tôi phải xin việc để lo cho cả hai. Tuy nhiên, anh lại coi tôi như osin, không yêu thương hay chia sẻ. Anh chỉ biết đến bản thân, để tôi gánh vác mọi việc nhà. Sau một lần nhậu say, anh gây rối và bị bắt tù một tháng rưỡi. Trong thời gian đó, những "bạn bè" anh không quan tâm, chỉ có tôi lo lắng cho anh từng chút. Trong lúc lo lắng ấy, tôi nhận tin mẹ mất đột ngột, khiến cuộc sống đã khó khăn của tôi càng thêm bi thảm. Tôi rối bời không biết sắp xếp việc hiếu với mẹ và chăm sóc anh.
Trong lúc hoang mang, tôi đã gọi cho một người bạn của chồng nhờ lên thăm nuôi anh, còn tôi về quê chịu tang mẹ. Khi về, tôi không kịp nhìn mặt mẹ lần cuối vì mọi việc đã xong. Sau tang lễ, tôi phải quay lại thành phố chăm sóc cho chồng. Trong thời gian tôi ở quê, chị chồng đã gửi 200 đô cho người bạn để mua đồ cho chồng. Tuy nhiên, khi gặp anh ta, tôi chỉ nhận được 2 triệu đồng và những món đồ rất đơn giản, kém chất lượng. Tôi đã phải trả thêm tiền cho anh ta và nhận ra rằng anh bạn đó cũng chỉ là kẻ dối trá.
Những món đồ hàng hiệu mà anh ta kể với tôi là một sự lừa dối hoàn toàn. Sau 5 ngày thăm anh, tôi nghe tin anh được thả. Tôi không có xe để đón anh, mượn xe bạn thì không ai cho, nên đành phải đi xe ôm. Gặp nhau, tôi kể cho anh nghe về những người bạn đã phản bội và chuyện mẹ tôi mất. Tôi hy vọng anh sẽ thay đổi và thương tôi hơn, nhưng tôi đã sai. Sau đó, những người bạn cũ lại kéo đến rủ anh nhậu, và anh vẫn không thay đổi, để tôi lo toan mọi thứ. Giờ tôi đã có thai 2 tháng, nhưng anh không quan tâm. Anh chỉ chăm chăm vào những cuộc nhậu với đám bạn xấu. Tôi đã quá mệt mỏi và muốn rời xa anh để lo cho con.
Tôi đang băn khoăn không biết có nên ra đi hay không, vì nếu bỏ đi, con tôi sẽ không có cha. Mong mọi người cho tôi lời khuyên!
Source: https://afamily.vn/toi-co-nen-tiep-tuc-cuoc-song-the-nay-nua-khong-20140929101252148.chn