Cuộc sống xoay chuyển hoàn toàn nhờ sống với gia đình chồng.
Từ khi lập gia đình, Quỳnh Hoa Nguyễn Khang, 30 tuổi, ở Hà Nội, không có công việc ổn định và sức khỏe yếu. Khi mang bầu, chồng động viên cô ở nhà sinh con. Gần 3 năm sống nhờ chồng, Hoa vẫn có chút tích lũy để chi tiêu nhưng cảm thấy tù túng, thường bị gia đình chồng khinh miệt. Cô phải xoay quanh việc chăm con và làm việc nhà, dẫn đến stress. Mặc dù có thời gian rảnh, Hoa không thể làm điều mình thích và phải từ bỏ sở thích đi shopping, gặp bạn bè, xem phim. Điều làm cô bất mãn nhất là bị chỉ trích vì không đi làm, bị cho là lười nhác không cùng chồng gánh vác kinh tế.
Thực ra, thái độ khó chịu của nhà chồng với Hoa không phải mới đây. Ngay khi con gái Hoa mới 6 tháng, họ đã có những cái nhìn thiếu tôn trọng, khiến Hoa cảm thấy mặc cảm vì không kiếm tiền nhưng vẫn bị coi là ăn bám. Hoa và chồng thường cãi nhau do ức chế từ mẹ chồng, và mặc dù chồng động viên cô nên chăm sóc bản thân, Hoa luôn cảm thấy ngại khi tiêu tiền của chồng. Cô cố gắng chi tiêu hợp lý vì thương chồng vất vả lo cho hai mẹ con. Khi chồng đi làm, Hoa thường cảm thấy áy náy vì không làm gì, và lo lắng về khoản nợ ngân hàng mà chồng phải gánh. Dù cố gắng tỏ ra bình thường, Hoa không thể chịu đựng được sự đay nghiến từ mẹ chồng.
Hoa chia sẻ rằng từ khi nghỉ việc, mối quan hệ với mẹ chồng trở nên căng thẳng. Bà thường xuyên dọa về quê và chỉ trích cô, trong khi các chị chồng thì liên tục gọi điện thăm hỏi và châm chọc. Điều này khiến Hoa cảm thấy rất ức chế. Trước đây, khi còn làm việc, mẹ chồng rất thân thiện và quý mến cô, nhưng giờ đây, Hoa cảm thấy thất vọng vì bị coi là gánh nặng. Cùng tâm trạng, Minh Phương cũng cảm thấy chán nản vì cuộc sống của cô đã thay đổi hoàn toàn sau khi cưới và nghỉ làm để ở nhà chăm sóc con.
Phương ở nhà sinh con và chăm sóc con, từ một người phụ nữ độc lập với thu nhập ổn định, giờ cô phải phụ thuộc vào chồng. Trước đây, cô thích được làm việc, mua sắm và giao lưu, nhưng giờ cuộc sống của cô bị đảo lộn và dễ bị stress. Ban đầu, chồng vẫn đối xử bình thường và chiều cô, nhưng dần dần trở nên gia trưởng và xem thường vợ. Phương chia sẻ rằng trong những cuộc cãi vã, cô thường là người khởi xướng, còn chồng không bao giờ xúc phạm đến cô hay công việc của cô.
Sau hơn 2 năm ở nhà, Phương cảm thấy chồng chỉ coi cô như ô sin, mọi quyết định gia đình đều do chồng tự quyết mà không bàn bạc. Cô phải làm việc nhà liên tục và không có thời gian chăm sóc bản thân, khiến cô dần cảm thấy bế tắc. Khi con đã 2 tuổi, Phương muốn đi làm lại nhưng chồng không đồng ý, bắt cô ở nhà thêm một năm. Chồng đã quen với việc cô phục vụ và khi cô đi vắng, anh ta rất lo lắng. Trong một lần cãi nhau, chồng còn chửi cô, "Không có tao thì mẹ con mày chết đói!" Phương nhận ra rằng tự lập mới là hạnh phúc, chứ không phải chỉ ở nhà chờ chồng nuôi.
Phương cảm thấy buồn tủi khi nghĩ rằng không nên phụ thuộc vào ai, kể cả chồng. Cô nhận ra rằng mình cần tự lập, vì khi vui vẻ chồng có thể giúp đỡ, nhưng lúc không vui, chồng có thể chỉ trích. Hiện tại, Phương quyết tâm sẽ cố gắng độc lập, dù chồng không ủng hộ.



Source: https://afamily.vn/cuoc-song-thay-doi-180-do-vi-o-nha-chong-nuoi-20130504042452573.chn