Dâu Thành Phố
Tùng bước vào phòng ngủ gọi vợ: “Nhanh lên, chuẩn bị xong chưa? Chúng ta sắp trễ!” Phương đứng lúng túng giữa đống quần áo, Tùng nhăn nhó kéo tay vợ: “Đi về quê ăn giỗ chứ không phải dự tiệc, chọn bộ đơn giản thôi.” Phương hậm hực chọn một bộ váy ngắn. Trên đường về quê, xe máy chồm lên sập xuống khiến cô cảm thấy bất tiện. Phương hét lên: “Đường giờ xấu hơn trước nhiều!” Tùng cười: “Đường này vẫn vậy, ngày xưa anh chở em không thấy kêu.” Phương đỏ mặt, tránh ánh nhìn của người qua đường.
Hai vợ chồng về nhà thấy không khí yên tĩnh bất thường. Trong bóng tối, Phương nheo mắt nhận ra bố mẹ chồng đang ngồi uống trà trong căn nhà cũ. Căn nhà nhỏ ẩm thấp đối diện với ngôi nhà ba tầng mới xây của em chồng, tuy hoành tráng nhưng vẫn mang nét quê mùa do sơn tróc. Phương xuống xe, khó chịu phủi bụi trên váy. Cô theo chồng vào nhà, mẹ chồng chào đón với giọng sang sảng. Tùng giải thích lý do về muộn, còn Phương định ngồi xuống thì mẹ chồng đã nhổ bã trầu, làm bắn nước trầu đỏ lên tất của cô.
Bà vuốt vuốt, thản nhiên nói: “Đợi vợ chồng anh trưởng về lo giỗ, chúng tôi già rồi không làm gì được.” Rồi bà quay sang Phương: “Chị dâu trưởng sang nhà thằng út xem, vợ nó đi chợ mua đồ rồi. Các chị tự lo cỗ đi.” Tùng hất hàm, Phương bực bội đứng dậy. Hai bà chị chồng đã lấp ló ngoài cổng, nói oang oang: “Cậu mợ về rồi, các chị sang xem cỗ bàn, hai mợ làm, các chị giúp.” Phương nhìn hai bà chị trong trang phục làm ruộng, chân tay bẩn bùn. Cô em dâu chồng ngồi trong bếp, vui vẻ gọi: “Ôi chị về rồi! Chị mau vào giúp em, nhưng ăn mặc đẹp thế thì lăn vào bếp sẽ bẩn mất. Hay thay đồ của em nhé!”
Phương cười trừ, nhẹ nhàng ngồi xuống và hỏi em dâu về bếp nấu ăn thì em trả lời rằng nhà có nhiều rơm nhưng không nấu. Em dâu bảo Phương ra ngoài nhóm bếp. Phương cảm thấy chóng mặt và ôm đầu, em dâu lo lắng khuyên Phương vào giường nằm nghỉ. Khi đã nằm, Phương mỉm cười vì đã trốn được việc. Nhưng rồi, Tùng gọi to từ bên ngoài, bực bội vì Phương ngủ trong lúc mọi người đang làm cỗ.
Phương thức dậy và chỉ trích Tùng vì không bênh vực vợ. Cô cảm thấy bực bội khi phải vào bếp nấu nướng trong khi mọi thứ thiếu thốn. Tùng tức giận nhận ra vợ coi thường nhà chồng và bước ra ngoài. Phương hối hận và chạy theo. Em dâu cô cười hiền và mời cơm, nhưng không khí căng thẳng vẫn hiện hữu khi mẹ chồng nhai trầu và ánh nhìn chê trách của các chị chồng đọng lại trên khuôn mặt bối rối của Phương.


Source: https://afamily.vn/tinh-yeu-hon-nhan/dau-pho-20120209111635951.chn