Nhật ký về cuộc sống vợ chồng không hạnh phúc.
Nếu ngày đó, ai hỏi em có đồng ý lấy anh không, em chắc chắn đã cởi giầy và chạy thật nhanh. Ngày… tháng… năm… không biết anh có nhớ, chỉ còn chưa đầy một tháng nữa là tròn một năm chúng ta lừa nhau. Thời gian trôi nhanh, nhưng điều làm em lo lắng là em đã thấy chán chồng chỉ sau chưa đầy một năm. Em nhận ra dấu hiệu này vào một cuối tuần, khi anh đi tập gym về, mồ hôi nhễ nhại. Lúc ấy, em không còn thấy mùi cơ thể anh hấp dẫn, mà chỉ thấy khó chịu. Ngày trước, em vẫn mê mẩn khi anh ghi bàn, nhưng giờ thì khác. Có phải tại anh ăn nhiều thịt và lười uống nước cam không nhỉ?
Từ lúc đó, em chỉ thấy những điểm xấu của anh. Nhỏ nhưng không thể chấp nhận! Anh ngoáy mũi rồi bôi lên tường, quần áo thì xoắn xít dưới đất, ngủ ngáy ầm ĩ và nước miếng ướt gối. Em ngày càng chán! Trước đây em thích anh tập gym, giờ thì ghét. Em rủ anh chơi cầu lông hay chạy bộ, nhưng anh từ chối, lấy cớ ngày xưa em thích anh vì body đẹp. Vấn đề là anh cũng thích những người khác có body đẹp. Em thấy mình như bị bỏ rơi, vì đã lâu rồi anh không nói yêu em. Hôm nay, em cà phê với bạn ở chỗ làm, kể lể chuyện buồn, một chị hỏi em yêu nhau bao lâu thì cưới và có tìm hiểu kỹ không.
Em nói: “Yêu nhau đủ lâu để đếm hết râu, tóc và các bộ phận khác.” Chị cười và hỏi: “Vậy mà vẫn không biết làm sao để hết chán à?” Câu hỏi khiến em suy nghĩ, vì chán chồng đã lâu mà chưa tìm ra cách cải thiện. Chị gợi ý: “Thử sexting với chồng xem!” Em hoảng hốt kiểm tra tin nhắn gần đây và nhận ra hầu hết đều liên quan đến thực phẩm, không còn tin nhắn lãng mạn nào. Chị nhắc: “Thỉnh thoảng chị với chồng vẫn nhắn tin với nhau, tối về mất ngủ đấy!”
Chị bên cạnh nghe câu chuyện từ nãy giờ cũng hăng hái góp ý: “Cần làm mới mình đi, thêm chút chiêu trò để khiến chồng chú ý!”. Dù có ý tưởng hay, nhưng chồng lại khiến em chán nản. Em đã cắt tóc ngắn, nhuộm màu mới và mua một bộ váy ngủ xinh xắn, nhưng chồng vẫn thờ ơ. Tối đó, khi chồng hỏi điều khiển ti vi, em muốn nói rằng dù em đã thay đổi, mọi thứ vẫn không thay đổi với anh. Em cảm thấy buồn khi chồng hời hợt, và hôm nay lại cãi nhau chỉ vì anh ngáy. Em thường phải ngủ trước để không thức cả đêm, nhưng chồng vẫn đòi “vui vẻ” khi em đang kiệt sức.
Em biết sau khi làm xong việc, chồng sẽ lăn ra ngủ ngay, còn em thì cả đêm trằn trọc. Cãi nhau thì không đúng, vì em chỉ một mình nói mãi, chồng dỗi ngược lại. Chán quá! Nhưng rồi chồng bỗng dưng ngoan, về sớm, mua hoa, hỏi quà kỷ niệm, và tự rửa bát. Chồng ngáp ngắn ngáp dài vẫn cố xem ti vi, bảo em "Anh ngáy to thế sao vợ ngủ được". Em cảm thấy hạnh phúc hơn, đỡ chán chồng. Nhớ lại chuyện hôm trước, nếu có ai hỏi chồng có đồng ý lấy em không, chắc anh cũng sẽ tìm cách trốn khỏi đám cưới. Hôn nhân đúng là bản hợp đồng dài hạn của những người biết uốn éo!
Sự ràng buộc trong hôn nhân giúp làm tròn mối quan hệ vợ chồng. Em chọn anh, nghĩa là em chấp nhận ràng buộc, và đó không phải là cái giá quá đắt. Em nhớ đến cuộc hôn nhân của Carrie và Big trong "Sex and the City", nơi mà họ cảm thấy nhàm chán đến mức Big đề xuất có hai ngày độc thân mỗi tuần.
Source: https://afamily.vn/tinh-yeu-hon-nhan/nhat-ky-chan-chong-2012110910432556.chn