"Đêm nay hãy tạo kỷ niệm trước khi chia tay"
Vợ chồng mình chỉ kết hôn một lần nhưng đã nhiều lần tuyên bố ly hôn. Từ cãi vã đến viết đơn, chỉ thiếu mỗi bước nộp lên tòa. Những kỷ niệm đó khiến hôn nhân thêm phần thú vị. Ngày yêu nhau, chỉ cần động chút là mình đòi chia tay, cưới về thì lại nói đến ly hôn. Thực ra chẳng ai muốn chia tay sau khi đã cưới, đặc biệt là phụ nữ. Nhưng từ "ly hôn" cứ tự dưng tuôn ra trong lúc cãi nhau. Lần đầu tiên chồng nghe mình đòi ly hôn, anh hoang mang, hỏi mình có yêu anh không. Mình trong lòng thấy vui nhưng vẫn tỏ ra kiêu ngạo. Lần thứ hai, khi mình đòi chia tay, chồng chỉ bình tĩnh bảo “anh cho em suy nghĩ lại”.
Mình tức giận lên phòng, không nấu bữa tối. Đêm đó đói quá, xuống nhà thấy chồng đã nấu bát cháo để sẵn. Chồng không cười, chỉ nói: “Tôi cho cô nhà cửa, chỉ lấy con điên này.” Ngồi ăn cháo, chồng từ sau lưng hỏi: “Biết cái gì không mà ăn?” Mình không quay lại, cố giữ vẻ hờn dỗi. Chồng cười: “Cháo lú, ăn vào quên hết chuyện chiều.” Cơn giận tan biến, mình lại thấy yêu chồng. Mấy tiếng sau, mình lại khóc đòi chia tay, chồng lạnh lùng nói: “Phân chia tài sản đi, cô muốn lấy gì?” Mình ân hận, muốn xin lỗi nhưng không thể khóc thêm.
Mặt mình đầy thách thức khi chỉ vào những tài sản trong nhà chồng, quyết tâm lấy hết đồ đạc vì biết ly hôn sẽ không được gì. Khi chồng chỉ thẳng vào mặt mình, mình giận dữ hét lên. Chồng chỉ đáp rằng sẽ cho mình nhà cửa nhưng chỉ lấy con, khiến mình xấu hổ. Lần thứ tư khăng khăng ly hôn, chồng bảo mình viết đơn. Mình mở laptop nhưng không biết viết gì, chồng cười khẩy khích lệ. Khi định tìm mẫu trên mạng thì lại mất kết nối.
Mình loay hoay mãi không được, cuối cùng gập máy và đi tắm. Tắm xong, cơn giận cũng dịu đi. Tối, chồng thủ thỉ rằng nhà mạng không ủng hộ mình ly hôn. Sáng hôm sau, mình phát hiện chồng đã rút dây mạng từ lúc nào, lại thấy thương chồng quá.
Trong một lần cãi nhau lớn, mình đề nghị ly hôn, anh lập tức đồng ý và bảo viết giấy, rồi đấm tay vào cửa kính vỡ. Anh tức giận như chưa bao giờ. Mình vừa sợ vừa viết giấy ly hôn. Anh giật bút ký rồi bỏ đi. Đêm đó, mình khóc vì ân hận, nhiều lần cầm điện thoại nhưng không thể xin lỗi chồng.
Chồng về lúc 1 giờ sáng, có mùi rượu nhưng không say. Mình giả vờ ngủ khi anh nằm xuống ôm lưng mình. Mặc dù thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn phải giả bộ hoảng sợ và giận dỗi.
“Anh làm gì thế?” Chồng dụi đầu vào lưng mình: “Mai cũng ly hôn rồi, nên đêm nay chúng ta lưu niệm.” Mình bật cười, anh cũng cười. Gần gũi nhau giúp mọi chuyện trở nên tốt đẹp hơn, và mình càng yêu chồng hơn. Có lẽ do ly hôn ảo mà mình nhận ra tình cảm của anh. Nếu mình là anh, có lẽ đã bỏ vợ từ lâu. Sau những lần ly hôn đáng nhớ, mình cảm thấy hôn nhân với anh là một đặc ân và may mắn.



Source: https://afamily.vn/dang-nao-mai-cung-ly-hon-roi-nen-dem-nay-chung-ta-luu-niem-ti-6719.chn