"Liệu có thể mang theo tiền khi chết không?"
Khi yêu Minh, cô nhận ra anh không phóng khoáng như nhiều người khác, và tính tiết kiệm của Minh đôi khi khiến cô buồn. Tuy nhiên, Minh có nhiều điểm tốt như hiền lành, chăm chỉ, không hút thuốc hay uống rượu. Sau hơn một năm yêu nhau, Minh ngỏ lời cưới, khiến cô vui nhưng cũng lo lắng về tính tiết kiệm của anh. Mẹ cô khuyên nên cưới sớm, nhấn mạnh rằng sự tiết kiệm của Minh sẽ có lợi cho gia đình sau này. Cô nhận thấy mẹ nói đúng, và quyết định liệt kê ưu nhược điểm của Minh, thấy rằng ngoài sự chi ly, anh không có điểm gì đáng chê.
Cô đồng ý cưới nhưng tủi thân khi Minh nhắc nhở tiết kiệm trong mọi thứ, từ việc chụp ảnh cưới đến nhẫn cưới. Minh rất siêu tiết kiệm, thường chỉ để trong ví khoảng 100 nghìn và không muốn cầm thêm tiền để tránh tiêu xài lãng phí. Cô nhận ra anh che giấu tính cách này lúc yêu và cảm thấy không hài lòng khi mọi thứ đều phải tiết kiệm quá mức. Quần áo của Minh cũng cũ, cô muốn bỏ đi nhưng anh lại giữ lại.
Cô tự mua quần áo mới cho chồng nhưng Minh không đồng ý, cho rằng con trai không cần chú trọng bề ngoài. Những dịp quan trọng, cô buồn khi thấy Minh trong bộ đồ nhàu nhĩ, còn bản thân không dám ăn mặc đẹp vì sợ bị chê. Để mua sắm cho chồng, cô thường phải nói dối về nguồn gốc đồ. Trong bữa ăn, Minh rất kỹ tính, thường phàn nàn về việc mua sắm thực phẩm và yêu cầu cô ghi chép chi tiêu hàng ngày. Anh cũng không ngừng nhắc nhở về việc tiết kiệm, kể cả trong những chi tiết nhỏ như rót nước mắm.
Cô bực mình khi Minh quá tiết kiệm, cho rằng tiền không phải chỉ để tích lũy mà còn để tận hưởng cuộc sống. Cô lớn tiếng rằng kiếm tiền phải phục vụ cho cuộc sống tốt hơn, không phải để sống khổ sở. Minh đáp lại rằng nếu không biết tiết kiệm, họ sẽ không có nhà cửa hay xe cộ. Trong khi đó, đồ dùng trong nhà đều rẻ tiền và nhanh hỏng. Khi cô mua quà Tết cho bên nội, Minh lại không để ý đến việc biếu quà cho bố mẹ vợ, thẳng thừng từ chối những thủ tục quà cáp.
Cô tức giận vì không khí Tết mà vợ chồng cãi nhau. Cô đưa chồng hai bao lì xì để mừng tuổi bố mẹ, nhưng khi về nhà, cô phát hiện hai bao vẫn nguyên trong túi quần chồng. Cô giận, còn anh thì xin lỗi, nhưng cô không biết anh quên thật hay giả vờ. Khi có bầu, cô thèm ăn nhưng chồng cằn nhằn về việc chọn món đắt tiền và nhắc nhở cô tiết kiệm. Dù không muốn cáu giận vì ảnh hưởng đến con, cô vẫn cố gắng giải thích rằng mỗi người có cách nghén khác nhau và bà bầu nên uống sữa.
Minh thản nhiên nói: “Ngày xưa, ông bà ăn ngô khoai sắn vẫn khỏe mạnh, còn em thì tiêu pha không đúng chỗ.” Không chịu nổi sự keo kiệt của Minh, cô quát: “Anh đúng là hà tiện, vắt cổ chày ra nước!” Minh tức giận đứng dậy đá ghế và nói: “Cái nhà cô ở đều từ tiền hà tiện của tôi! Nếu không có sự hà tiện đó, cô đâu có cuộc sống như bây giờ.” Cô thở dài, không biết làm sao để thay đổi anh.


Source: https://afamily.vn/anh-chet-co-mang-theo-tien-duoc-khong-20140718092934464.chn