Ly hôn hay tiếp tục chịu đựng mẹ chồng khó tính vì con cái?
Chào các anh chị! Vợ chồng tôi đã cưới nhau hơn 4 năm và có một bé trai 3 tuổi. Tuy nhiên, cuộc sống làm dâu của tôi rất khó khăn và buồn chán ngay từ đầu. Tôi đã hy vọng mọi chuyện sẽ cải thiện khi có con, nhưng thực tế lại tồi tệ hơn. Mẹ chồng tôi rất khó tính và thường chửi bới thô lỗ. Một lần, khi tôi mua cho bố chồng đôi dép mới, bà đã trách móc tôi vì không mua cho bà, cho rằng tôi coi trọng bố hơn mẹ.
Tôi mới về nhà chồng được ít hôm thì đã bị bà mẹ chồng quát mắng mà không hiểu lý do. Bà ném đôi dép của tôi xuống ao, khiến tôi khóc, còn chồng tôi thì im lặng. Khi tôi bị trúng gió không ăn được cơm, bà lại vứt mâm bát ra sân, tôi định rửa thì chồng bảo em chồng làm. Cô em chồng không làm còn mách mẹ, chồng tôi mắng cô ấy, rồi bà lên phòng chửi chồng tôi và bảo tôi chia rẽ tình cảm mẹ con. Bà ném chăn màn của tôi, hắt xô nước vào mặt tôi, còn nải chuối tôi mang về để thắp hương cũng bị bà ném nát. Tôi rất buồn và đau khổ, nhất là khi bị sẩy thai.
Tôi đã nghĩ rằng mình không thể sống cùng chồng khi phải vượt qua gia đình anh. Nhưng tôi tự an ủi rằng cuộc sống mới nào cũng vậy, phải trải qua khó khăn vài năm đầu mới hạnh phúc. Chồng tôi tốt với tôi, khác hẳn mẹ anh. Chưa đầy một năm, tôi đã chứng kiến nhiều cãi vã trong gia đình chồng và bố chồng thường cho chúng tôi ăn riêng. Chị gái tôi trách tôi đã không tìm hiểu kỹ về gia đình chồng, chỉ nghe từ anh. Anh không bao giờ kể về mẹ anh, người rất dữ dằn. Tôi tin anh vì anh làm cùng cơ quan em trai tôi, nhưng em trai tôi cũng ít về nhà anh để biết sự thật. Gia đình anh khéo che giấu, nên người ngoài khó nhận ra. Em bé của chúng tôi ra đời khỏe mạnh và xinh đẹp. Bà nội vào thăm viện rồi về, còn thím dâu tôi ở lại với tôi mấy đêm vì lo cho chồng tôi không biết pha sữa.
Nhà tôi rất xót xa khi thấy mẹ chồng hờ hững với cháu. Bà không bế cháu suốt 3 ngày, mặc dù có thể đi chơi xa. Chồng tôi phải làm việc và chăm sóc tôi, trong khi bà không giúp đỡ gì. Em chồng lấy chồng nhưng vẫn sống cùng, chửi bố chồng và không cho ông ăn chung. Khi chồng tôi mắng em chồng vì không rửa bát, mẹ chồng nổi giận và đập bát của chúng tôi trong khi con tôi mới 20 ngày tuổi. Tôi buồn và mong hết tháng này để về ngoại.
Thời gian trôi qua, mâu thuẫn xảy ra thường xuyên. Ông bà bán đất, có tiền lại cho ông ăn cùng. Cô em chồng tôi sinh em bé sau tôi 7 tháng, bà chăm sóc cháu ngoại rất chu đáo, mua sắm đủ thứ. Bà giặt giũ, kiêng cữ như chỉ có con mình sinh. Tôi cảm thấy buồn khi nhìn con mình như người ngoài, nhưng mỗi lần nói, chồng tôi lại nổi giận. Bà không bế con tôi vì kêu mệt, nhưng lại bế cháu ngoại khắp nơi. Khi con tôi ốm, bà bảo hôm qua còn khỏe khiến tôi tức giận. Bà chỉ chăm một đứa, còn con tôi thì bị mắng. Một lần, khi con tôi và thằng cu em ăn bim bim, bà đã đánh con tôi và cướp gói bim bim của nó cho em, khiến con tôi khóc. Tôi không nhịn được nữa, đã nói bà chỉ bênh cháu ngoại.
Bà chửi mắng và đuổi tôi đi, tôi yêu cầu chồng thuê nhà riêng nhưng anh không đồng ý. Bà không chỉ chửi mà còn xông vào đánh tôi. Tức giận, tôi gạt bà ra khi đang cho con uống sữa. Bà liền ăn vạ, bảo tôi đánh bà. Nếu chồng đồng ý thuê nhà, có lẽ mọi chuyện đã khác, nhưng anh nhất quyết không chịu vì lý do con một. Tôi chua chát hỏi anh đã được gì và liệu con anh có được yêu thương như cháu ngoại không, trong khi bà vẫn nói yêu thương tất cả cháu. Con tôi vừa mới sinh.





Source: https://afamily.vn/tam-su/ly-hon-hay-cu-nhan-nhin-me-chong-ba-la-sat-vi-con-201182142153875.chn