Mẹ chồng hối hận, nhưng tôi vẫn không thể tha thứ.
Bà đã để lại cho tôi những vết thương lòng khó quên, khiến tôi không thể bao dung như mong muốn. Tôi là một cô gái mồ côi từ nhỏ, lớn lên với tình thương của anh trai và dì. Bố mẹ tôi qua đời trong một tai nạn khi tôi còn nhỏ, để lại hai anh em sống nhờ sự giúp đỡ của dì. Dù nhà nghèo, dì vẫn khuyến khích chúng tôi học hành. Anh trai tôi học nghề điện tử, làm thuê và cuối cùng mở được một cửa hàng nhỏ.
Sau khi học hết cấp 2, tôi nghỉ học và học may. Ở tuổi 19, tôi mở một hiệu may nhỏ trong làng, cuộc sống của hai anh em tôi tạm ổn hơn, dì tôi cũng đỡ vất vả. 20 tuổi, tôi được nhiều trai làng để ý, nhưng dì tôi đã hứa hẹn sắp đặt hôn nhân cho tôi với con trai một gia đình giàu có trong làng. Dì đồng ý khi gia đình nhà trai đến đề nghị cưới, và tôi cũng đồng ý mà không tìm hiểu kỹ. Chỉ sau khi cưới, tôi mới phát hiện chồng mình là một người nghiện, đã từng vào trại cai nghiện trước đó. Mặc dù đã về nhà, thỉnh thoảng anh vẫn tái nghiện. Các chị em chồng muốn nói cho tôi biết nhưng bị mẹ chồng cấm.
Sau 3 năm làm dâu trong gia đình giàu có, mọi người nghĩ tôi sướng vì thấy tôi ở nhà chăm con và may vá. Nhưng thực tế, tôi làm việc như một ô sin, vừa phải chăm con vừa chịu đựng sự chửi bới chua ngoa từ mẹ chồng. Bà xúc phạm tôi và cả gia đình tôi, trong khi tôi không làm gì sai. Chồng tôi nghiện, nghe lời mẹ và cũng hùa theo đánh đập tôi khi tôi không đưa tiền cho anh ta. Tôi thường xuyên ra vào nhà chồng như cơm bữa mà không biết mình sẽ phải chịu đựng bao lâu nữa.
Cuộc sống vợ chồng tôi luôn ồn ào, đến cả xóm đều biết. Tôi sợ hãi khi chồng đòi hỏi quan hệ, nếu không chiều theo, anh sẽ cưỡng bức. Tôi cảm thấy nhục nhã và đau khổ nhưng không dám kể với ai. Sau một năm kết hôn và một lần sảy thai, tôi đã có con gái. Tuy nhiên, cuộc sống không thay đổi, tôi vẫn phải vất vả làm may với thu nhập ít ỏi. Mẹ chồng luôn chửi mắng vì cho rằng tôi không mang tiền về cho gia đình. Khi con gái tôi được 2 tuổi, chồng tôi đột ngột qua đời do sốc thuốc.
Sau khi chồng mất, cuộc sống của tôi và con gái trở nên nặng nề. Tôi từng muốn rời khỏi nhà chồng nhưng lo lắng cho dì và anh nên đã chịu đựng. Mẹ chồng đối xử tệ với tôi, thậm chí vu khống tôi ngoại tình, trong khi tôi chỉ chăm sóc con. Sau 5 tháng, tôi quyết định bế con đi xa 50 km để tìm cuộc sống mới. Dù cuộc sống ở nơi mới rất khó khăn, tôi không muốn xa con. Bốn năm sau, mẹ chồng bất ngờ tìm đến xin tôi tha thứ và muốn tôi quay về sống cùng bà.
Bà nói bà mắc ung thư máu và chỉ còn sống được 4 tháng nữa, muốn bù đắp cho tôi và cháu. Tôi cảm thấy như ù tai, lòng đầy căm hờn. 7 năm làm dâu uất ức lại bùng lên. Những gì bà đã làm khiến tôi chỉ còn sự thương hại, và tôi không thể tha thứ cho bà, dù bà là mẹ chồng và bà nội của con gái tôi. Tôi phải làm gì đây?




Source: https://afamily.vn/me-chong-an-han-toi-van-khong-the-nao-tha-thu-20110924113913656.chn