Mẹ chồng nhờ con dâu mang cơm hộ vì vụ mùa bận rộn, con dâu 7 tháng bầu về nhà ngoại nghỉ ngơi và cái kết bất ngờ.
Sau khi kết hôn, Thy có bầu ngay và vì công việc xa nhà chồng, cô đề nghị nghỉ làm để sau này gửi con cho bà nội trông. Chồng cô đồng ý vì thương vợ mệt mỏi, bố mẹ chồng cũng không phản đối. Trong thời gian đầu mang thai, Thy có nghén nhưng vẫn không làm gì trong nhà, mọi việc đều do mẹ chồng đảm nhận. Nhà chồng là gia đình nông dân, bố mẹ chồng vẫn làm việc vất vả dù đã 60 tuổi. Khi chồng Thy về thăm, anh nhắc vợ giúp đỡ gia đình, nhưng Thy chỉ biết rơm rớm nước mắt nói rằng cô mệt mỏi, không thể làm gì và mong anh thông cảm cho cả hai mẹ con.
Nghe chồng nói, Thy không phản đối. Đến tháng thứ 5, cô không còn ốm nghén nhưng vẫn không làm gì, thoải mái hưởng sự chiều chuộng. Khi mang thai tháng thứ 7, nhà chồng bận rộn vụ mùa, bố mẹ chồng đi sớm về muộn, không có thời gian nấu nướng. Thy có tiền lương chồng đưa nên thường mua đồ ăn vặt, không bị đói. Mẹ chồng vào phòng nhắc nhở Thy giúp nấu cơm trong khoảng nửa tháng. Dù không muốn, cô vẫn đồng ý. Ngày đầu nấu ăn, bụng bầu khiến cô cảm thấy mệt mỏi khi phải di chuyển vào bếp.
Sau khi nấu bữa cơm xong, Thy cảm thấy mệt mỏi và không còn muốn ăn uống gì. Cô lo sợ nếu tình trạng này kéo dài, cô sẽ kiệt sức. Ngày hôm sau, Thy xin phép mẹ chồng cho về nhà ngoại chơi ít ngày. Mẹ chồng tỏ ra ngạc nhiên và muốn cô ở lại làm việc nhà. Thy nhận ra bà không muốn cho cô đi, nhưng cô không phải người hầu ở nhà bà. Sáng hôm sau, khi bố mẹ chồng đi làm, Thy đã xách hành lý ra bến xe về nhà mẹ đẻ. Đến trưa, mẹ chồng phát hiện Thy không có ở nhà và chỉ hỏi khi nào cô về mà không trách móc. Thy mỉm cười, nhận ra rằng đôi khi mình nên hành động trước rồi thông báo sau.
Thy nói với mẹ chồng rằng cô sẽ ở lại nhà một thời gian vì sắp sinh. Gần một tháng sau, khi về nhà, Thy thở phào vì bố mẹ chồng đã qua giai đoạn bận rộn. Cuối tuần, bố mẹ chồng gọi hai vợ chồng đến thông báo quyết định cho họ ra ở riêng để có không gian riêng tư và tự lập. Mặc dù Thy và Long ngạc nhiên nhưng không ai thực sự vui mừng. Thy thấy sống chung vẫn ổn, còn Long lo lắng về chi phí nếu phải thuê nhà. Tuy nhiên, bố mẹ anh kiên quyết, và cuối cùng hai vợ chồng chỉ còn cách đồng ý.
Thy mang bầu 8 tháng chuyển đến nhà trọ gần chỗ Long làm, bắt đầu cuộc sống riêng. Long bận đi làm cả ngày, Thy phải lo cơm nước và việc nhà, nên thường kêu ca với chồng. Long chỉ cười nhạt, bảo rằng mang bầu không có nghĩa là không làm gì được. Thy nhớ lại những ngày sống ở nhà chồng, có mẹ chồng giúp đỡ. Khi sinh con, mẹ chồng chỉ chăm Thy nửa tháng, rồi Thy phải tự lo hết mọi việc. Những hôm Long tăng ca về muộn, Thy cảm thấy rất mệt mỏi. Long thì nói gánh nặng kinh tế giờ dồn hết lên vai anh. Thy oán trách vì mẹ chồng không đón mẹ con cô về chăm sóc như những nhà khác.
Bà không có nghĩa vụ phải chăm sóc tôi nữa, bà đã nuôi tôi lớn là đủ. Giờ bà còn phải lo cho cuộc sống riêng, trong khi con cháu không hỗ trợ gì mà còn đổ trách nhiệm lên bà. Hơn nữa, cô đã từng đối xử với bà ra sao, có bao giờ coi bà như người trong nhà đâu. Tôi đã giúp cô, nhưng cô chỉ lo cho bản thân, mới nấu vài bữa đã tìm cách rời bỏ, không quan tâm đến ai vất vả.


Source: https://afamily.vn/me-chong-nho-com-nuoc-ho-vi-ban-vu-mua-con-dau-bau-7-thang-tron-ve-nha-ngoai-nghi-ngoi-va-cai-ket-20180718095240849.chn