"Mẹ đơn thân: Dũng cảm đối mặt với mọi thử thách!"
Em bé trong bụng mình đã 18 tuần. Mình vừa trải qua giai đoạn ốm nghén khó khăn, ăn gì cũng nôn, người gầy gò xanh xao mà không ai biết. Gần đây, mình bị đau lưng hành hạ, đi lại khó khăn và thường nằm bẹp trên giường. Mình sống một mình và giấu gia đình, dù bố mẹ ở Hà Nội. Tuy vậy, mình không cảm thấy buồn hay chán nản. Chỉ có một lần mình khóc khi bị ngã, lo cho con và xúc động nhất thời. Những người biết chuyện thì khen ngợi sự dũng cảm của mình, trong khi người khác lại lo lắng về việc nuôi con một mình sẽ khó khăn như thế nào.
Khi quyết định giữ con, mình đã suy nghĩ rất nhiều. Tuy nhiên, tình yêu và hạnh phúc khi tưởng tượng được ôm con trong lòng đã khiến mình thêm quyết tâm. Mình đã sống tự lập suốt 4-5 năm, hiểu rằng việc lo cho bản thân đã khó, giờ lại có thêm con với nhiều trách nhiệm. Dù em bé khỏe mạnh, việc lo cho con từ ăn uống đến học hành đã là một thử thách lớn. Nếu con không khỏe, áp lực càng nặng nề hơn. Mình cũng lo lắng về việc dạy dỗ con sao cho nên người và phát triển tốt, không bị mất cân bằng tâm lý vì chỉ có mẹ chăm sóc. Mình biết và hiểu những điều đó.
Mọi thứ vẫn còn ở tương lai, nên hiện tại mình vẫn cảm thấy thoải mái và lạc quan. Mỗi ngày đi làm, mình mệt mỏi và đau lưng, tối về chỉ nằm trên giường, có hôm không ăn được, có hôm lại nôn. Cuối tuần mình chỉ muốn ở nhà vì quá mệt, thỉnh thoảng đi chơi với bạn bè hay mua sắm cho thoải mái. Mặc dù không sống trẻ trung như bạn bè, mình vẫn hài lòng với cuộc sống hiện tại. Nhưng đôi khi mình nghĩ, nếu có một người đàn ông bên cạnh, liệu mọi thứ có tốt hơn không? Đặc biệt là vào những đêm mình phải dậy nôn mửa, nếu có người yêu thương chăm sóc thì mình sẽ cảm thấy áy náy vì làm họ cũng mệt mỏi.
Họ cũng chỉ là người bình thường, phải đi làm và không thể chịu nổi việc thức khuya. Mình không thích cảm giác ái ngại hay phải tránh làm phiền người khác khi đã mệt. Nếu người đó vô tâm, mình cảm thấy cô đơn và bực bội. Nếu họ không thông cảm, mình lại thêm ức chế. Thế nên, đôi khi thai nghén một mình lại tốt, không làm phiền ai và không bị ai làm mình khó chịu. Chỉ cần chăm sóc bản thân và giữ tinh thần lạc quan, mình sẽ là một bà mẹ đơn thân hạnh phúc. Mình cũng thấy buồn cười khi mọi người hỏi về mối liên hệ với bố em bé.
Mình thấy lạ khi phải liên hệ với người mà mình không xem là bố của con, không đủ tốt để yêu thương và nể phục. Mình không muốn anh ta nghĩ mình đang đòi hỏi quyền lợi vật chất. Làm mẹ đơn thân, mình đã sẵn sàng đối mặt với mọi khó khăn để nuôi con. Thậm chí, khi gặp anh ta trên phố, mình còn lảng tránh và không muốn nói chuyện. Mình đã khóa số anh ta và không muốn trả lời tin nhắn. Một người đàn ông thiếu bản lĩnh chỉ làm khổ mẹ con mình thêm. Tốt nhất là cắt đứt liên lạc và xây dựng tương lai cho hai mẹ con. Mặc dù không dư dả, mình vẫn cố gắng làm việc và tích lũy cho cả hai. Con người có bản năng sinh tồn mạnh mẽ, ai cũng sẽ biết cách vượt qua khó khăn.
Đời đơn giản và phũ phàng nhưng lại hợp lý. Đó là cảm xúc của mình khi đọc những tâm sự buồn của các mẹ đơn thân gần đây. Mình hiểu rằng làm mẹ đơn thân có nhiều khó khăn, từ bệnh tật của con đến nỗi cô đơn. Tuy nhiên, hạnh phúc hay khổ đau phụ thuộc vào tâm trạng của mỗi người. Nhiều người cho rằng mình khổ, nhưng mình cảm thấy hạnh phúc.


Source: https://afamily.vn/minh-la-mot-nguoi-me-don-than-diec-khong-so-sung-20140828030232484.chn