Nỗi oán hận của người con dâu tạm bợ
Kể từ khi biết anh yêu cô, mẹ anh đã kiên quyết ngăn cản mối quan hệ này vì bà chỉ có một mình anh, nơi gửi gắm mọi hy vọng. Bà không ngừng chỉ trích cô qua điện thoại, trong khi cô chỉ lặng lẽ chịu đựng vì yêu anh. Mẹ anh vẫn quyết tâm chia rẽ, còn anh thì cố gắng thuyết phục mẹ, và cô không muốn từ bỏ. Giữa lúc căng thẳng, cô phát hiện mình có bầu, điều này khiến cô rơi vào tình huống khó xử và đau khổ. Cảm giác như mọi thứ sụp đổ, cô lo lắng về đứa con không đúng thời điểm. Mâu thuẫn lên đến đỉnh điểm khi mẹ anh biết chuyện, bà tức giận mắng chửi anh như chưa từng có trước đây.
Anh đứng giữa mẹ và cô, giữa bổn phận với mẹ và trách nhiệm với đứa con chưa chào đời. Dù hoàn cảnh khó khăn, cô không bao giờ có ý định bỏ con. Nếu anh nghe lời mẹ và rời bỏ mẹ con cô, cô vẫn quyết giữ lại đứa trẻ, sinh ra và cho nó một cuộc sống tốt đẹp. Một ngày, mẹ anh bất ngờ gọi điện cho cô sau thời gian dài xa cách, nhẹ nhàng hỏi thăm và thông báo sẽ chấp nhận cô làm con dâu. Cô vui mừng khôn xiết, như được cứu sống. Bà muốn gặp cô và đưa cô đi khám thai. Cô đến phòng khám với tâm trạng phấn khởi, tràn đầy hy vọng về một tương lai hạnh phúc.
Khi bác sĩ thông báo tiêm thuốc an thai, cô không nghĩ ngợi nhiều, chỉ mở mắt nhìn trần nhà và nhận ra mình vẫn đang ở bệnh viện. Bất chợt, cô ngồi dậy và thấy phòng vắng vẻ, mẹ chồng tương lai đã rời đi. Cô sờ bụng và cảm nhận nỗi đau, biết rằng con mình không còn. Một y tá bước vào thông báo cô vừa nạo thai và cần nghỉ ngơi. Thế giới như sụp đổ, cô đau đớn và phẫn uất khi nghĩ đến việc mẹ chồng đã cố tình làm hại con mình. Cô quyết tâm chiếm được trái tim anh, để cho mẹ chồng phải sống trong cô đơn. Vài tháng sau, cô có thai lần nữa, lần này là do cô chủ động, mặc dù anh không biết rõ chuyện trước đó nhưng cảm nhận có liên quan đến mẹ mình.
Anh quyết tâm giữ con và cưới cô, nhưng mẹ anh kiên quyết phản đối, thậm chí thóa mạ cô. Cô tức giận và quyết định rời xa, đưa ra tối hậu thư cho anh: “Chọn em và con, hoặc mẹ anh!” Anh đau đầu khi không thể hòa giải hai người phụ nữ quan trọng trong cuộc đời mình. Cô đang mang thai và cần anh hơn bao giờ hết, nên anh xin lỗi mẹ để chăm sóc cô. Chỉ vài ngày sau, mẹ anh gọi điện, nói bà sắp chết nếu anh không về. Anh lo lắng cho mẹ nhưng cô từ chối trở về và cấm anh về với mẹ: “Nếu anh đi, đừng mong nhìn mặt em nữa!”.
“Mẹ gọi con về, mẹ sắp không sống nổi!” - một bên là tiếng mẹ anh. “Nếu anh ra khỏi cửa, đừng bao giờ quay lại!” - cô gào lên. Anh đứng giữa, không biết chọn ai. Cuộc sống chưa bao giờ đưa anh vào tình huống này. Mẹ và cô đều yêu anh, nhưng sự cứng đầu của mẹ và hận thù của cô đã dồn anh vào thế khó. Anh nài nỉ cô xin lỗi mẹ, nhưng cô cương quyết không. Cuối cùng, anh quyết định về thăm mẹ trước. Cô tức giận gọi điện cho mẹ anh, quyết tâm không để anh trở về. Sau đó, anh gặp tai nạn thương tâm do những kẻ lạng lách trên đường.
Cú đâm không cướp đi mạng sống của anh, nhưng khiến anh nằm liệt giường, có khả năng phải ngồi xe lăn vĩnh viễn. Anh không thể trở về bên mẹ như lời hứa, khiến bà đau đớn gào khóc. Bà đã mất con trai. Cô mỉm cười đắc thắng, nhưng chỉ cô biết trong lòng có thực sự vui hay không. Thái độ của con dâu khiến người khác bái phục.



Source: https://afamily.vn/noi-han-thu-cua-nang-dau-ho-20131211075411345.chn