"Sáng nào vợ cũng nấu mì tôm cho chồng, tôi khó chịu nói 'Hãy học hàng xóm', nhưng cô ấy đột ngột ngã quỵ khiến tôi sững sờ."
Chúng tôi đã kết hôn 3 năm và tự lực hoàn toàn do gia đình không khá giả. Mới đây, chúng tôi mua được căn chung cư 3 phòng ngủ, nhận được nhiều lời khen từ bạn bè và người thân. Nhưng ít ai biết chúng tôi đã trải qua khó khăn. Ngay sau cưới, chúng tôi không có tuần trăng mật; vợ tôi gửi tiền tiết kiệm và đầu tư mở shop quần áo. Thoa vừa làm công ty, vừa kinh doanh, còn tôi làm việc từ sáng đến tối, thường xuyên tăng ca vào cuối tuần để kiếm thêm. Chỉ đến khi Thoa mang bầu và chúng tôi có một khoản tiết kiệm kha khá, chúng tôi mới giảm bớt công việc để dành thời gian cho gia đình.
Khi con chào đời, chúng tôi cũng nhận nhà mới, nhưng phải chờ khoảng 2 tháng để sửa sang xong. Hai vợ chồng rất hạnh phúc, cuộc sống bước sang trang mới khi nợ nần giảm bớt, vợ có thu nhập thụ động và tôi vẫn kiếm được. Tuy nhiên, đời sống tình cảm lại tẻ nhạt. Sau khi cưới, chúng tôi lao vào kiếm tiền, ít có thời gian hưởng thụ. Có con, Thoa càng trở nên hời hợt, chỉ chăm lo nấu ăn cho tôi, trong khi chuyện gần gũi lại chỉ do tôi chủ động. Thậm chí, khi ra ngoài với con, cô ấy cũng lạnh lùng, khiến người khác nghĩ chúng tôi không giống vợ chồng. Tôi không phải người tình cảm, nhưng tôi nghĩ vợ cần phải hâm nóng tình cảm giữa hai chúng tôi.
Thời gian gần đây, Thoa, vợ tôi, ngày càng lười biếng trong việc nấu nướng. Mỗi khi tôi đi làm về, cô ấy luôn than mệt và chỉ nấu những món đơn giản như thịt luộc, canh rau ngót hay đậu sốt cà chua. Tôi cảm thấy bực bội vì mâm cơm quá sơ sài, nhất là bữa sáng chỉ có mì tôm với trứng. Dù tôi góp ý, Thoa vẫn luôn viện lý do mệt mỏi và đau ốm. Tôi không hiểu sao cô ấy lại kêu ca trong khi nhiều người khác vẫn làm tốt cả việc nhà lẫn kiếm tiền. Thoa chỉ chăm con mà cũng than vãn, trong khi tôi còn phải làm việc vất vả. Cô ấy nói đã bị đau bụng và chóng mặt suốt nửa tháng nay.
Con trai tôi rất ngoan nhưng tôi vẫn thấy mệt. Tôi xin nghỉ một ngày để đưa vợ đi khám, nhưng cô ấy phản đối, nói rằng khám tốn tiền. Khi tôi quát, vợ tôi bất ngờ quỵ xuống, làm bát mì rơi vỡ. Tôi hoảng hốt gọi cấp cứu và mới nhận ra sự thờ ơ của mình. Vợ tôi bị u xơ tử cung ở giai đoạn nặng. Nhìn cô ấy nằm bệnh viện, tôi rất ân hận và chỉ mong cô ấy khỏe lại để tôi có thể bù đắp cho những tháng ngày vô tâm.


Source: https://afamily.vn/sang-nao-vo-cung-nau-mi-tom-cho-chong-toi-buc-minh-bao-sang-hang-xom-ma-hoc-tap-nhung-co-ay-nga-quy-duoi-chan-moi-tai-mat-2021031116281283.chn