"Sau ca cấp cứu, tôi đã mất chồng mãi mãi"
Vợ chồng tôi đã có công việc ổn định khi kết hôn. Tôi là bác sĩ chuyên khoa Nhi, còn chồng tôi là chủ thầu xây dựng thường xuyên đi công tác. Sau cưới, chúng tôi mua nhà, nhưng chồng tôi muốn có con ngay, trong khi tôi muốn dành thêm 2 năm để phấn đấu lên vị trí trưởng khoa trước. Mặc dù chồng tôi không đồng ý, tôi tin tưởng anh và nghĩ 2 năm không quá dài. Tuy nhiên, chúng tôi ít gặp nhau do lịch làm việc trái ngược. Gần đây, chồng tôi đi công tác một tuần, và tôi đã tiễn anh ra bến xe.
Trong suốt một tuần, mỗi chiều anh đều gọi video cho tôi, và tôi không nhận thấy điều gì bất thường ở chồng. Sau khi về nhà, anh mệt mỏi và chỉ thích ngủ, đôi mắt thâm quầng. Khi tôi hỏi, anh bảo do công việc gấp khiến anh thiếu ngủ. Tôi thương chồng và để anh nghỉ ngơi. Sau đó, anh đi công tác ngắn hạn, chăm sóc và quan tâm tôi hơn. Tôi cảm giác anh đã thay đổi tích cực và chúng tôi hạnh phúc hơn. Nhưng vào thứ Hai tuần này, trong ca trực, tôi gặp một tình huống bất ngờ khi một bệnh nhi 3 tháng tuổi được đưa vào cấp cứu do sốt cao và co giật. Tôi lập tức can thiệp và trấn an mẹ bé.
Trong khi tôi cấp cứu cho bé, mẹ của đứa trẻ gọi điện cầu cứu bố bé. Sau nửa tiếng, khi tôi đã hạ sốt cho bé, bố đến và bất ngờ là chồng tôi. Cô ấy chạy đến ôm chầm lấy anh, trong khi chúng tôi nhìn nhau nhưng không nói gì. Tôi tiếp tục khám cho bé, nhưng lòng tôi tan vỡ. Khi bước ra, tôi thấy chồng tôi vẫn ngồi với cô ấy, nước mắt tôi rơi. Giờ đây, tôi quyết định chấm dứt cuộc hôn nhân này.
Tôi không muốn cướp anh khỏi đứa trẻ vô tội hay khiến anh khó xử. Có lẽ do tôi không sinh con nên mới ra nông nỗi này. Tôi chỉ cảm thấy buồn và trống rỗng.



Source: https://afamily.vn/sau-mot-ca-cap-cuu-toi-mat-luon-ca-chong-20171010115012039.chn