Trở về từ chợ, tôi thấy chồng bị chảy máu chân và phát hiện cảnh tượng đáng buồn ở ban công.
Đợt dịch giãn cách đã làm mối quan hệ vợ chồng tôi căng thẳng hơn. Trước đây, chúng tôi sống bình thường, nhưng chồng tôi dễ tự ái và hay nóng nảy khi giận. Chúng tôi kết hôn từ khi tôi 25 tuổi, nay đã 3 năm nhưng chưa có con. Dù gia đình không giục, chồng tôi vẫn lo lắng. Mỗi khi tôi gợi ý anh đi khám, anh đều phản ứng mạnh. Trong thời gian giãn cách, chồng tôi bị sa thải, chúng tôi chỉ sống nhờ vào lương của tôi, nhưng may mắn đã có khoản tiết kiệm và chi tiêu cẩn thận. Nếu cần, bố mẹ cũng có thể trợ giúp.
Chồng tôi thường dễ tự ái. Khi tôi góp ý, anh thường coi đó là sự coi thường. Gần đây, tôi gợi ý anh tìm việc làm thêm liên quan đến viết lách, nhưng anh nổi giận, cho rằng tôi coi thường anh vì anh đang ở nhà. Tôi cảm thấy xấu hổ về hành vi của chồng. Trước đây, khi yêu nhau, anh rất yêu thương và chăm chỉ phát triển sự nghiệp. Tôi tự hỏi liệu anh có vấn đề tâm lý. Cuối tuần trước, chúng tôi lại cãi nhau khi tôi cố gắng cải thiện không gian sống bằng cách trồng cây ở ban công.
Tôi khuyên chồng khi khó chịu thì nên ra tưới cây để thư giãn, nhưng anh chê là tốn kém và xa rời thực tế. Tôi tôn trọng sở thích của mình, nhưng khi về nhà, tôi thấy chồng băng bó chân vì bị thương. Lúc đó, tôi phát hiện các chậu cây của mình đã bị anh đập vỡ. Tức giận, tôi hỏi anh lý do, nhưng anh chỉ im lặng vào phòng và đóng cửa. Tối đó, chúng tôi không nói chuyện và tôi phải dọn dẹp đống lộn xộn mà chồng gây ra.
Sáng hôm sau, anh dậy sớm ra ban công và nói câu đùa để trêu tôi: "Không có cây cối thì sảng khoái hẳn." Kể từ đó, chúng tôi không nói với nhau câu nào. Tôi nấu cơm rồi để đó, ai đói thì tự ăn; bát ai rửa nấy. Tôi không thể tin hôn nhân của mình lại bế tắc như vậy. Liệu tôi có thể sống với chồng cả đời không? Tôi đã quá mệt mỏi, một người cố gắng thì không đủ.


Source: https://afamily.vn/di-cho-ve-thay-chong-bi-chay-mau-chan-toi-voi-vang-kiem-tra-thi-phat-hien-ngay-canh-tuong-dang-buon-o-ban-cong-20210818211252609.chn