Vợ tham tiền bạc
Bố anh mất sớm, mẹ anh một mình gánh vác gia đình và gây dựng cơ nghiệp, cửa hàng nhà anh phát triển mạnh mẽ. Anh là con trai đẹp trai, giàu có, thường bị các em vây quanh nhưng chưa nghĩ đến việc lập gia đình. Mẹ lo lắng giục anh lấy vợ để yên tâm nghỉ ngơi. Anh thì nghĩ còn trẻ không cần vướng bận. Nhưng khi gặp Mai, anh thay đổi suy nghĩ. Anh yêu Mai say đắm và thường xuyên đến tiệm của cô. Mai khéo léo gợi ý anh phải chứng minh tình yêu bằng đám cưới. Dù Mai xuất thân từ gái quê, cô đã trở thành một cô gái sành điệu với vẻ ngoài nổi bật.
Đôi mắt Mai luôn lúng liếng, cô thì thầm với anh: “Bao giờ mình cưới? Đừng để em chờ nữa.” Khi anh quyết định cưới Mai, mẹ anh phản đối gay gắt, cho rằng cô không xứng đáng. Anh tức giận đáp lại rằng cuộc đời anh là của anh. Mẹ anh nhẹ nhàng khuyên rằng Mai không thể làm vợ tốt. Anh ban đầu không nghe, nhưng dần nhận ra bản chất hám tiền của Mai và thấy thấm thía lời mẹ. Dù mẹ không ưng, Mai vẫn thúc giục cưới, và khi đám cưới diễn ra, nhà gái vui vẻ còn mẹ anh buồn rầu. Sau cưới, Mai khóc và tiết lộ nợ 50 triệu mà cô chưa trả.
Mai lo sợ người khác đến quấy rầy mẹ và làm mất lòng mẹ chồng. Anh chồng liền đưa tiền cho Mai, nói rằng nợ của cô cũng là nợ của anh. Mai cảm ơn anh rối rít. Tháng sau, Mai xin anh giúp đỡ để biếu bố mẹ một khoản tiền sửa sang nhà cửa. Dù biết Mai còn mua sắm nhiều thứ khác cho bố mẹ, anh cũng chấp nhận vì thấy cô có lòng hiếu thảo. Tuy nhiên, khi Mai yêu cầu anh cho 100 triệu để giúp cậu út đi xuất khẩu lao động, anh cảm thấy bực bội và nghi ngờ gia đình vợ đang lợi dụng mình. Anh từ chối và bảo Mai để bố mẹ tự lo.
Mai yêu cầu chồng giúp đỡ nhưng chỉ nhận được 20 triệu, cô tỏ ra không hài lòng và giận dỗi. Khi anh giải thích rằng số tiền đó là tiền cưới từ mẹ, Mai lập tức chuyển sang thái độ dịu dàng, xin chồng xin mẹ cho cô quản lý cửa hàng vì cô cảm thấy mệt mỏi với công việc nội trợ. Anh đồng ý nhưng khi xin mẹ, bà phản đối vì không tin tưởng Mai. Anh cảm thấy buồn vì mẹ không tin vợ mình, cũng đồng nghĩa với việc không tin vào anh.
"Mẹ cứ giữ hết đi, vợ chồng con không cần," anh nói khiến mẹ anh thương và đồng ý, nhưng vẫn dặn dò anh phải để ý việc buôn bán, không được giao hết cho vợ. Anh chỉ vâng dạ cho qua, vì tính ham chơi và ít lo toan. Mai quán xuyến cửa hàng, còn anh thỉnh thoảng ghé qua. Một hôm, anh thấy Mai mặc hở hang, trò chuyện thân mật với một thanh niên lạ. Mai biện minh là khách hàng, nhưng anh khó chịu và nhắc nhở cô phải đứng đắn. Gần đây, Mai có vẻ lạnh nhạt với anh, không còn nồng nàn như trước. Khi anh muốn gần gũi, Mai luôn từ chối vì bận công việc. Anh cảm thấy tự ái và bực bội, nhưng Mai thì thờ ơ.
Mẹ gọi anh về nhà gấp và mắng rằng có người thấy vợ anh vào nhà nghỉ với trai. Bà yêu cầu anh dạy dỗ vợ, nhấn mạnh rằng anh phải chịu trách nhiệm và không muốn mẹ phải chịu nhục. Anh tức giận tìm vợ và quát: “Cô vào nhà nghỉ với trai phải không?” Vợ anh bình thản đáp: “Anh biết rồi cũng tốt, phải sống thôi.”
Source: https://afamily.vn/vo-ham-tien-2014070910354432.chn