Vợ yêu cầu 15 triệu để mua giày cao gót dự tiệc tất niên, tôi bất ngờ khi cô ấy thẳng thắn nói: 50 triệu mỗi tháng không đủ cho việc mua son!
Mỗi khi nói về chuyện lấy vợ, bạn bè tôi thường đùa rằng sóng gió đời trai và tương lai phụ thuộc vào nhà vợ. Tôi không mong tìm vợ giàu, vì đã tự khởi nghiệp và hiện có thu nhập khoảng 2 tỷ/năm. Tôi đã mua chung cư và xe hơi để thuận tiện giao tiếp. Trong khi bạn bè chỉ quen người bình thường, tôi lại có cơ hội cưới Minh Ngọc, con gái của một gia đình rất giàu. Nhà cô ấy có biệt thự hàng chục tỷ và nhiều xe hơi sang trọng, tài sản thật sự chắc chắn rất lớn.
Một lần ghé chơi, tôi nghe bố vợ nói chuyện bán đất, căn hộ tiền tỷ mà như chuyện nhỏ. Ngọc bảo bố từng kinh doanh vàng bạc, sau đó chuyển sang bất động sản và trở nên giàu có. Vì vậy, Minh Ngọc coi tiền như rác, mua sắm thoải mái. Nếu không phải Ngọc chủ động tán tỉnh, tôi cũng không dám yêu cô. Bạn bè tôi ngưỡng mộ, nhưng tôi yêu Ngọc vì vẻ đẹp, sự chân thành, không phải vì tài sản. Dù không giàu có, tôi cũng nỗ lực xây dựng sự nghiệp riêng và không muốn nhờ vả nhà vợ. Sự chi tiêu hoang phí của vợ khiến tôi áp lực. Sau khi cưới, chúng tôi chuyển vào căn chung cư tôi mua.
Tôi không thuê giúp việc vì nhà chỉ có hai phòng ngủ, nên hai vợ chồng tự chia nhau công việc. Tuy nhiên, vợ tôi ngày càng tỏ ra tiểu thư, không còn chủ động làm bánh hay nấu ăn như trước. Cô ấy yêu cầu tôi làm mọi thứ và khi tôi bận, cô ấy lại cho rằng tôi không còn yêu thương cô ấy như xưa. Tôi cố gắng giải thích mình bận rộn với công việc quản lý và gặp gỡ đối tác, nhưng cô ấy không hiểu. Mỗi tháng tôi đưa vợ 50 triệu để chi tiêu, nhưng tiền gần hết chỉ sau một tuần. Điều này khiến tôi cảm thấy khoảng cách giữa hai vợ chồng ngày càng lớn.
Ngọc tiêu hết tiền và tôi phải thuyết phục rằng công ty mới khởi đầu, tôi không giàu có, nên cô ấy cần chi tiêu hợp lý. Ngọc lại trách tôi 50 triệu không đủ, và nếu cần, cô có thể xin bố. Cô muốn cảm giác được chồng chăm lo, nhưng tôi cảm thấy bị xúc phạm khi bị so sánh với những người khác. Ngọc mắng tôi kém cỏi, không bao giờ để tôi hưởng tài sản nhà cô. Tôi tức giận và khẳng định mình không so sánh với bố cô, nhưng luôn cố gắng lo cho cô đủ đầy.
Ngọc không trân trọng những gì tôi đã cố gắng. Sau khi tôi rời đi, cô ấy giận dỗi nhưng sau khi gọi điện cho bố và được dỗ dành, Ngọc chủ động làm lành. Tuy nhiên, câu nói ấy vẫn làm tôi tổn thương. Gần đây, khi Ngọc xin tôi 15 triệu để mua giày hiệu, tôi từ chối thẳng thừng, bảo cô ấy dùng tiền sinh hoạt. Ngọc tức giận mắng tôi không hiểu rằng tiền tôi đưa không đủ cho cô ấy mua mỹ phẩm, và giờ cô ấy chỉ muốn nổi bật trong tiệc tất niên. Tôi không chịu nổi việc chi tiêu của vợ, đã nổi nóng và nhắc nhở rằng trước khi cưới, tôi đã nói rõ khả năng tài chính của mình. Ngọc khóc lóc rằng tôi không biết trân trọng những hy sinh của cô ấy khi phải sống chung cư thay vì biệt thự.
Tôi cảm thấy mệt mỏi với việc bị coi là keo kiệt và tính toán. Bố mẹ tôi không cần những đồng tiền lẻ đó. Tôi đang suy nghĩ đến chuyện ly hôn vì phải lo lắng cho bố mẹ ở quê và đứa em đang học đại học. Ngọc thì không hề quan tâm đến gia đình tôi mà chỉ biết đòi hỏi. Tôi thật sự muốn ly hôn.


Source: https://afamily.vn/vo-xin-15-trieu-mua-giay-cao-got-di-tiec-tat-nien-toi-cang-soc-khi-co-ay-tuyen-bo-thang-thung-50-trieu-moi-thang-khong-du-tien-mua-son-20210126182500061.chn