"Tôi như bị đông cứng suốt buổi lễ tang của chồng"
Tôi 34 tuổi và đã kết hôn hơn 6 năm với chồng làm kinh doanh trong ngành du lịch, nên anh rất bận rộn. Chúng tôi có hai bé gái dễ thương và dù có nhiều khó khăn trong cuộc sống, vợ chồng tôi vẫn hạnh phúc. Sau khi cưới, chúng tôi sống cùng bố mẹ chồng, và tôi đã trải nghiệm những khó khăn trong mối quan hệ mẹ chồng - nàng dâu. Mẹ chồng tôi thường soi mói và chê bai tôi, nhất là về cách ăn mặc, mặc dù tôi luôn cố gắng tiết kiệm trong chi tiêu. Chồng tôi hiểu điều này và càng thương yêu tôi hơn.
Sau 6 năm sống với bố mẹ chồng, tôi trải qua nhiều tủi cực, nhưng có chồng bên cạnh là niềm an ủi lớn nhất. Anh là chỗ dựa duy nhất trong gia đình, và tôi vẫn không hiểu vì sao số phận lại cướp anh khỏi tôi. Tôi nhớ đêm hôm ấy, khi anh vừa về nhà thì nhận điện thoại hẹn gặp khách hàng. Dù tôi đã dặn anh về ăn cơm, nhưng sau 2 tiếng chờ đợi, anh vẫn không về. Khi nhận được cuộc gọi báo anh bị tai nạn, tôi bàng hoàng lao đến hiện trường, chỉ thấy chồng tôi nằm bất động bên lề đường.
Nhìn cảnh chồng ra đi, tôi ngất lịm vì đau đớn. Chỉ trong 2 tiếng, anh đã vĩnh viễn xa mẹ con tôi. Nỗi đau không ai có thể lấp đầy. Ngày đưa anh về, mẹ chồng chỉ thẳng vào tôi, trách móc rằng tôi là nguyên nhân khiến con trai bà chết. Bà gào thét giữa bao người, khẳng định tôi có tướng sát chồng. Tôi như chết đứng trong đám tang. Giờ tôi mới hiểu, mẹ anh đã ngăn cấm chúng tôi yêu nhau vì cho rằng tôi không tốt cho anh. Anh yêu tôi và vượt qua mọi rào cản, nhưng không bao giờ chia sẻ điều đó với tôi. Tôi nhận ra rằng bà chưa bao giờ xem tôi là con dâu.
Sau khi chồng tôi qua đời, nỗi đau mất mát chưa nguôi ngoai thì tôi lại phải đối mặt với nỗi đau khác từ mẹ chồng. Bà luôn coi tôi là kẻ thù, và chỉ 41 ngày sau cái chết của con trai, bà đã lớn tiếng chửi bới và đuổi mẹ con tôi ra khỏi nhà, cho rằng tôi là nguyên nhân dẫn đến cái chết của ông. Dù bố chồng và họ hàng cố gắng can thiệp, bà vẫn cương quyết không muốn nhìn mặt tôi, chỉ cho phép tôi ở lại qua 50 ngày tang lễ. Tôi cảm thấy bế tắc và định dọn đi, nhưng bố chồng ngăn lại, nói rằng mẹ chồng chỉ nói những lời tổn thương vì quá đau khổ.
Tôi không được chấp nhận. Tôi sẽ từ từ giải quyết mọi chuyện. Nếu muốn ra ở riêng, không phải lúc này vì hàng xóm sẽ cười chê. Tôi đang rất đau khổ sau khi chồng mất, và mẹ chồng thì không muốn nhìn mặt tôi. Tôi phải làm gì bây giờ?


Source: https://afamily.vn/tam-su/toi-nhu-chet-dung-suot-buoi-di-quan-cua-chong-2015013002298556.chn